“Đương nhiên rồi, trong người cháu có một nửa dòng máu nhà họ Kiều, cậu lợi hại như vậy, thì Đậu Đậu chắc chắn cũng lợi hại mà, cái này có gì đáng kinh ngạc đâu ạ, cậu xem, cậu ở trên sân khấu, có giống như mặt trời nhỏ không, rực rỡ chói lóa, ấm áp sáng ngời.”
Ánh mắt Kiều Nặc dừng trên đôi mắt của chính mình trong ảnh, kiêu ngạo, có tự tin và lo lắng, hoảng sợ, ảm đạm, rồi tê dại, mọi sự thay đổi tâm trạng đều được thể hiện hết trong đôi mắt.
Một lúc lâu sau, cậu khẽ thở dài: “Cậu không tốt như cháu nghĩ đâu.”
Cậu đã phụ lòng người hâm mộ, cũng phụ lòng sự quyết tâm của chính mình.
“Ối giời ơi, cậu lại tự ti rồi, nếu cậu vì những lời ác ý của người xấu mà từ bỏ, thì làm sao xứng đáng với những người yêu thích cậu chứ, mẹ còn nói, nếu một người đã có thành kiến với cậu, thì cho dù cậu có cố gắng hay ưu tú đến đâu họ cũng sẽ không công nhận cậu, vì những người như vậy mà tự chán ghét bản thân, thì đúng là ngu ngốc, cậu có thấy mình ngu ngốc không?”
Kiều Nặc nheo mắt nhìn nhóc con, sắc mặt có chút không tốt.
Nhóc con vội vàng chữa cháy: “Xem kìa, cậu không thấy mình ngu ngốc, cho nên chúng ta đừng quan tâm đến họ nữa, cứ làm chính mình là được thôi, cậu ơi, người cậu thân yêu nhất của cháu ơi, người cậu đẹp trai vô địch phá vỡ bầu trời của cháu ơi, hát cho cháu nghe một bài đi mà, cháu muốn nghe quá, có được không, được không mà?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play