Dưới ánh đèn mờ mịt của cửa hàng tiện lợi, Phó Thời Uyên múc chút nước sạch, giúp Nam Kiều và bản thân rửa ráy sạch sẽ sau một ngày chạy trốn tang thi khắp nơi.
Nam Kiều suốt từ đầu đến cuối mặt mày đen sì, tức tối đến mức chỉ muốn đấm cho anh một phát. Nhưng cú đấm vừa vung lên giữa không trung đã bị Phó Thời Uyên bắt gọn. Anh ta ra vẻ vô tội, ánh mắt đầy uỷ khuất nhìn cô: "Vợ à, sao lại muốn đánh anh?"
"Anh làm sai gì sao? Chọc vợ giận à?"
Nam Kiều nặn ra một nụ cười gượng, cắn răng nói: "Muốn đánh anh... còn cần lý do sao?"
Phó Thời Uyên như thật sự suy nghĩ một chút, sau đó kéo tay cô áp lên mặt mình, cười hì hì: "Không cần đâu."
"Vợ là vợ, vợ muốn đánh thì cứ đánh."
"Miễn sao vợ đừng bỏ anh là được, vợ muốn làm gì cũng được hết ~"
Âm cuối anh cố ý kéo dài, giọng nói mềm oặt đến phát nổi da gà, ngón tay còn đưa lên vuốt ve bàn tay cô đang áp trên má mình, ánh mắt tha thiết như thể... một tên biến thái đội lốt trai đẹp.
Nam Kiều giật mình một cái, cảm giác sợ tang thi phút chốc bị quét sạch. Cô rút tay về như bị điện giật, giật lùi vài bước, vội vàng giữ khoảng cách an toàn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play