Sau khi hoàn thành nhiệm vụ một cách suôn sẻ, linh hồn của Tô Đát Kỷ bị rút khỏi thân thể. Cô không buồn ngoái đầu nhìn người đàn ông mà một giây trước còn thiết tha thổ lộ tình cảm với mình, chỉ thản nhiên quay về nơi nghỉ ngơi dành cho linh hồn – một mảng mây trắng mềm mịn như bông, yên tĩnh lơ lửng giữa hư không.
Trong không gian đó, vang lên một giọng nũng nịu nghẹn ngào: "Hu hu... Anh cảnh sát Phó thật thảm, đáng thương quá đi mất!"
Tiếng khóc mềm oặt mà âm lượng lại không hề nhỏ, nức nở đến nỗi thấm ướt cả một vùng mây trắng.
Tô Đát Kỷ khẽ nhướng mày. Hệ thống này bình thường cứ ra vẻ nghiêm túc, cao lãnh, thế mà cứ hễ gặp mấy phân đoạn bi tình là lại chịu không nổi?
Khóe môi cô cong cong thành một nụ cười gian xảo. Cô cụp đuôi lại, rón rén bước về phía tiếng khóc, định bụng tóm lấy cái "đồ ngốc" kia dọa một trận. Ai ngờ, cảnh tượng trước mắt khiến cô đứng chôn tại chỗ, tròn mắt sững sờ.
Một cục bông lông nhỏ chỉ to cỡ bàn tay, là một bé mèo con toàn thân lông xù mềm mại, đang ngồi chồm hổm lau nước mũi bằng một chiếc khăn tay to gấp đôi thân hình nó, trông vừa ấm ức vừa... manh không chịu nổi!
Tô Đát Kỷ hét lên: "Trời ơi! Hệ thống à, ngươi đáng yêu quá thể đáng luôn rồi đó nha!!"
Đuôi hồ ly dựng đứng vì phấn khích, cô nhào tới, tóm lấy hệ thống đang nức nở kia nhét vào lòng, vừa ôm vừa xoa tròn cái đầu nhỏ mềm như nhung, không ngừng cưng nựng.
Người bình thường đã không cưỡng lại nổi sự dễ thương, hồ ly thì lại càng không. Có giống hồ còn từng lẻn vào nhà khác chỉ để bắt cóc con nít nhà người ta về chơi đùa nữa kìa!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play