Ngay tại lúc vị ngọt mềm nơi đầu lưỡi nàng sắp chạm tới môi hắn, Lạc Lâm đã nhanh tay đưa về phía sau, cực nhanh vớ lấy một quả đào đỏ au từ trong giỏ trái cây trên bàn, đưa lên trước miệng mình, ngăn trở đôi môi hồng đang kề sát tới.
“Bần đạo ăn chay.”
Ngươi chẳng phải đã tu thanh tịnh giới mấy ngàn năm rồi sao!
Tô Đát Kỷ nghĩ đến lời kia, trong mắt sáng rỡ, ánh nhìn càng thêm giảo hoạt như tiểu hồ ly thành tinh.
Nàng hạ mi mắt, đầu lưỡi mềm mại khẽ thò ra, linh hoạt cuốn lấy khúc sườn, chậm rãi liếm một vòng, đầu lưỡi trơn ướt dạo quanh, rồi lại nhẹ nhàng mút lấy, vang lên từng chuỗi thanh âm chậc chậc vang dội, sau cùng mới dùng hàm răng ngà trắng “kẽo kẹt” mà cắn xuống một miếng, thần sắc sung sướng như ăn món mỹ vị nhân gian hiếm có.
Tiếng nước mềm mại kia vang lên, lọt vào tai người, khiến Lạc Lâm từ mang tai trở xuống, thân thể như bị điện giật từng đợt tê dại len lỏi qua.
Vị Tiên tôn bạch y đạo cốt kia, cả đời tu hành thanh tịnh, chưa từng vướng bụi trần, thân thể vốn đã như băng như sương, lúc này lại có phản ứng bản năng, kỳ lạ dị thường. Hắn không hiểu vì sao mình lại như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT