Lạc Lâm trong tay suýt nữa đánh rơi quả đào, vội vã bấm thêm một pháp quyết, khẽ vận linh lực đưa nàng nhẹ nhàng trả về chỗ ngồi. Hắn chấn chỉnh lại vạt áo, ôn tồn giảng giải: “Tu hành chi đạo, vốn là vì cầu đạo thành tiên, vượt khỏi tam giới lục đạo, đắc đạo phi thăng.”
“Ồ~ ra là cái chuyện đó a.” Tô Đát Kỷ lắng nghe đầy vẻ trông mong, nào ngờ chỉ chốc lát sau đã chun chun môi, thốt lên với giọng điệu đầy thất vọng, “Không muốn.”
Lời thốt ra như chém đinh chặt sắt, toàn thân nàng lộ ra khí chất chẳng chút nguyện ý, lại còn mang vài phần ghét bỏ.
Thuở còn ở đại điện, khi nghe nàng nói không muốn nhập môn Vân Thiên Tông, Lạc Lâm vốn tưởng nàng là cố ý gây hấn, muốn làm khó đám người kia, hóa ra giờ nghe nàng nói lại, mới hay nàng quả thật chẳng hề có chút hứng thú tu hành, tâm chẳng hướng về đạo.
Điều ấy khiến Lạc Lâm khẽ nhíu mày, sinh chút hồ nghi. Thiên hạ người người đều cầu trường sinh bất tử, đắc đạo thành tiên, ngay cả chính hắn, cũng một lòng tu luyện từ ngàn năm trước. Cớ sao nàng lại dửng dưng như vậy?
Ý niệm xoay chuyển, Lạc Lâm trong lòng bỗng chốc sinh ra cơn hoang mang. Hắn tự hỏi, chính mình năm xưa vì đâu lại bước lên con đường tu tiên cô tịch gian lao này?
Vì trường sinh bất tử chăng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play