Dưới sự quấy nhiễu bất ngờ, trong lòng Lạc Lâm chấn động, thần trí cũng dịu xuống vài phần, lý trí vừa bừng tỉnh, liền giơ tay kết một đạo pháp quyết, khẽ vẫy nhẹ, đem Tô Đát Kỷ từ trong ngực tách rời ra ngoài.
Vừa rồi chỉ là theo bản năng đẩy ra, suýt nữa quên mất thân mình còn có pháp thuật trong tay.
Lạc Lâm, dung nhan như tiên, tựa tuyết ngàn năm không tan, thanh lãnh khó dò. Nhưng trong khoảnh khắc này, tâm tình lại rối ren, phức tạp đến mức chính bản thân hắn cũng không phân rõ.
Tu hành mấy ngàn năm, cả đời lấy đạo làm đầu, chưa từng gần nữ sắc, nay bỗng dưng ôm lấy một thân Ôn Hương Nhuyễn Ngọc vào lòng, cảm giác ấy vừa xa lạ, vừa mê hoặc.
Mùi hương tươi mát riêng biệt trên thân thiếu nữ vẫn quẩn quanh nơi chóp mũi, hoà cùng lạnh lẽo sương tuyết của Vân Vụ Phong, tạo thành một mùi vị nhu hòa đến lạ kỳ, khiến lòng người rung động.
Đôi môi mềm mại kia, mềm đến như nước, tựa như tan chảy lên môi mỏng của hắn, mang theo một tia ngọt ngào kỳ diệu, len lỏi theo yết hầu chảy khắp toàn thân.
Không kìm được, hắn khẽ mím môi, như muốn níu giữ dư vị kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play