“Em muốn nói ốp lưng điện thoại di động của chị rất đẹp mắt.” Phù An An nuốt xuống những lời gần như đã đến trên môi, cô lùi lại một bước trở vào trong ký túc xá. Đèn sáng bên trong khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn một chút, nhưng ánh mắt nhìn thẳng chằm chằm của Trần Điệp lại khiến cô không thể phớt lờ.
Phù An An nở nụ cười cứng ngắc, đi đầu phá vỡ bầu không khí kỳ quái, “Đàn chị, em đi ngủ đây, chị thì sao?”
“Ừm, em nghỉ ngơi trước đi, chị nói chuyện điện thoại một lát nữa.” Khi cô ấy nói về điện thoại, toàn thân cô ấy lại nhu hòa xuống trở lại dáng vẻ ôn nhu như mọi ngày.
Nụ cười của Phù An An cứng ngắc trên mặt, cô trở lại giường, lắng nghe tiếng nói chuyện đứt quãng bên ngoài, cô không ngờ Trần Điệp lại quan tâm đến điện thoại di động của mình như vậy.
Có nên xem điện thoại tiếp không? Trong khoảnh khắc vừa rồi cô đột nhiên cảm thấy Trần Điệp cũng có chút nguy hiểm. Nhưng mà nói đi nói lại thì cầu phú quý trong nguy hiểm. Phù An An nhắm mắt lại ngủ, chuẩn bị thời điểm nửa đêm tỉnh lại xem, hành sự tùy theo hoàn cảnh.
Sáng sớm ngày thứ ba của trò chơi.
Con ngươi của Phù An An chuyển động dưới mí mắt của cô, sau đó cơ thể cô bắt đầu giãn ra, thường được gọi là duỗi người, ánh sáng từ tòa nhà bệnh viện đối diện xuyên qua tấm kính chiếu vào đôi chân đang đá chăn của cô .
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT