Ai có thể chịu được cái đồ chơi này, Phù An An suýt chút nữa ngạt thở. Cũng may mắn là cô ta treo ở đó không bao lâu. Tóc được gỡ ra, cửa cọt kẹt mở ra, Trần Điệp đi ra ngoài.
Chờ hồi lâu sau đó Phù An An mới dám mở mắt ra. Đi thật rồi!. Chỉ còn lại một mình cô trong phòng, cửa phòng bị mở rộng ra.
Mà trên giường đối diện cô có một chiếc điện thoại di động mà trước khi đi ngủ cô muốn lấy trộm, trên tấm ga trải giường màu xanh trắng, chiếc vỏ màu đỏ của chiếc điện thoại di động đặc biệt dễ thấy, cô chỉ cần đứng dậy đi hai bước là có thể dễ dàng lấy được.
Có muốn trộm không? Lỡ như Trần Điệp trở về đột xuất thì làm sao bây giờ? Cô liếc nhìn cửa phòng. Bị giằng xé giữa việc ra khỏi giường và không ra khỏi giường, cuối cùng cô đã chọn đi con đường bảo thủ.
Bộ dáng kia của Trần Điệp thật sự không giống một người sống. Nếu như cô ấy đã chết, căn cứ thời gian trong nhật ký, hẳn là sau ngày 14 tháng 4, thời gian chỉ là thông tin phụ trợ, cũng không cần tiếp tục xem trộm dù biết phía trước có nguy hiểm, cô yên lặng nhét hai chân vào trong chăn, trùm kín cả người trong chăn mềm như ẩn giấu bản thân trong kết giới.
Ngày thứ ba của trò chơi, ngày thứ hai của người chơi bình thường.
Đã có người chết trong đám người chơi bình thường. Đó là hai người ở phòng 505 trên tầng 5. Họ dường như đã bị bẻ gãy tay chân rồi bị đánh đến chết, bộ dạng của hai cái xác rất đáng sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play