Vào buổi chiều, Lưu Hiểu lại đến. Nhưng lần này, cô được giao đủ thứ việc linh tinh. Nếu như dựa theo tính cách của Phù An An đã sớm phủi tay không làm. Bất quá cô nhớ đến hôm qua Trần Điệp có nói tính cách nhân vật của cô là người hướng nội, yên lặng làm những công việc không phải của mình.
Lúc này cô đang ở trong thang máy đi đến phòng hóa trị ở tầng bốn. Thang máy dừng lầu bảy, một bệnh nhân toàn thân nổi mẩn đỏ bước vào thang máy, vừa bước vào, đèn thang máy cũng theo đó lập lòe.
Phù An An ngẩng đầu nhìn phát hiện cái trần thang máy này bóng loáng giống một chiếc gương. Nó đang phản chiếu bóng hình của cô cùng với người bệnh này. Lúc này, bệnh nhân cũng ngẩng đầu lên, con ngươi tròng mắt đen trắng, trên mặt không chút máu, toát ra một cỗ tử khí. Quan trọng nhất là thông qua tấm gương trên đỉnh đầu cô thấy bệnh nhân này đang nhìn cô chằm chằm nói nhỏ “tầng hầm 1”
Tầng hầm một, đó là nhà xác! Phiền phức đã đến nhanh như vậy sao! Phù An An đứng đó hồi lâu không nhúc nhích, cô bây giờ có hai lựa chọn, mặc kệ tất cả chạy ra ngoài hoặc là cùng bệnh nhân này đi thang máy xuống tầng hầm.
Bên ngoài thang máy là tầng bảy tối om còn người trong thang máy liên tục giục cô xuống lầu. Sau khi Phù An An đấu tranh hồi lâu cuối cùng cô đã chọn ... nhấn nút đóng.
Khoảnh khắc cô nhấn nút đóng thang máy, trong thang máy có một cơn gió gào thét, máu thịt của người bệnh nhân ở phía sau bắt đầu rơi ra từng mảng lớn, từ phía sau chuyển đến trước mặt của Phù An An, “Sao không ngươi không bấm nó cho ta? Ngươi có nhìn thấy ta!”
Khi hắn ta nói như vậy, Phù An An càng phải giả vờ rằng cô không thể nhìn thấy cho dù khuôn mặt của hắn ta dần dần thối rữa, lộ ra các cơ và xương trên khuôn mặt chỉ cách cô nửa milimet, cô còn có thể nhìn rõ kết cấu của cơ và nướu trên mặt của hắn ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT