Một bàn khác Một người phụ nữ khoác áo lông chốn mang đầy vàng vừa ngồi trò chuyện với vài người bạn đồng hành ở bên cạnh, vừa ăn hạt dưa.
“Hân Tuệ, trong đám bạn học của chúng ta chỉ có cậu là phát triển tốt nhất rồi. Cái áo khoác lông chồn này chắc cũng không rẻ ha.”
“Ha ha, cũng không đắt, chỉ có hơn hai vạn tệ.” Lưu Hân Tuệ che miệng cười, bất quá cũng không quên khách sáo, “ Nếu nói về phát triển tốt nhất thì phải là Viện Viện. Khi còn đi học, cô ấy thông minh, năng động nên luôn được cô giáo khen ngợi. Đúng rồi, Viện Viện đâu? Tại sao cô ấy còn chưa tới?”
“Đã gọi cho cô ấy, cô ấy đang trên đường tới đây.” Người bạn đồng hành ở một bên bắt đầu chủ đề này, mỉm cười nói: “Viện Viện cũng là một người khá bận rộn, hai năm nay cô ấy ở thành phố F không biết làm ăn tốt biết bao nhiêu.” Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng trong lòng cũng không nhất định nghĩ như vậy.
Những thứ như họp lớp đã biết chất từ rất lâu, đây là nơi những người thành công khoe khoang trước những người tài không giỏi. Ở đây cứ như thể hiện ra một cái xã hội nhỏ, chỉ có mấy người thành công còn xung căn bản đều là những người nịnh bợ. Còn có một số người lẳng lặng ngồi ở trong góc, những người này cũng chẳng thành công gì, chẳng qua là tới đây ăn uống chùa mà thôi.
Cho đến mười hai giờ trưa. Trương Viện Viện mới lái chiếc xe ba bánh của cô ấy tới nơi. Trên đường đi, xe đã dừng hai lần, gần như không thể đi được, việc đầu tiên Trương Viện Viện làm khi đến khách sạn là lấy bộ sạc ra, nhờ người phục vụ cắm giúp.
“Lần sau, chị có sạc pin trước khi lái đi thật xa được không?” Phù An An thật sự nhịn không được nữa, “Chị có biết việc đẩy chị cùng với một chiếc xe lên dốc 30 độ khó khăn như thế nào không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play