“Trang sức bạc, không phải vàng nên không tốn bao nhiêu.” Lưu Hân Tuệ được khen ngợi đến mức không nhịn được cười, nhìn vào ánh mắt kinh ngạc của người bạn này đã khiến lòng hư vinh của cô ta được thõa mãn.
“Ồ.” Trương Viện Viện để ly xuống nhìn sang, “ Tôi tới chỗ cô làm thu ngân, một tháng bà chủ có thể trả cho tôi bao nhiêu tiền lương hả?”
“Đều là bạn học cũ, tôi làm sao có thể lừa cô.” Lưu Hân Tuệ khóe miệng hơi hơi câu lên, cao ngạo bên trong ngữ khí mang theo vị bố thí, “Lương tháng 2000+, lại gần nhà, so với trợ lý trường học còn tốt hơn.”
“Ha ha ha, cô thật sự là quá khách khí.”
“Mọi người đều là bạn học cũ, cô lăn lộn kéo như vậy nên tôi cũng nên giúp cô một chút.” Lưu Hân Tuệ đắc ý nhìn một chút móng tay đẹp của mình ở dưới ngọn đèn, “Một chút tiền lương kia cũng chỉ đủ cho tôi sơn móng tay. Ngoài ra, trong cửa hàng của tôi có một nghệ nhân làm đồ trang sức bằng bạc, anh ấy thật thà lại siêng năng, lương tháng 8.000, nếu cô muốn, tôi sẽ giới thiệu anh ấy cho cô. Về sau ấy cô vừa có công tác, vừa có luôn bạn trai.”
“Hân Tuệ, người thợ bạc mà cô nói dường như năm nay đã ngoài bốn mươi.” Bạn cùng bàn đã đi qua của hàng trang sức bằng bạc một lần liếc nhìn Trương Viện Viện, “Giới thiệu cho Viện Viện... chẳng phải quá lớn sao?”
“Tuy lớn tuổi nhưng lương cũng cao. Viện Viện, con gái có vốn liếng chính là trẻ tuổi, nhưng người đàn ông này càng lớn tuổi càng được săn đón. Hơn nữa với điều kiện của cô... không thể tìm được một người cao lớn, giàu có và đẹp trai đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play