Bị ảnh hưởng bởi trò chơi nên cô ấy đã không thể nhớ tình huống của hai người họ.
“Mọi người đã cùng nhau chơi vòng chơi nâng cấp của trò chơi.” Phù An An ngồi trên ghế mây tre há miệng, ra hiệu Trương Viện Viện đút cho mình một miếng cam.
Khoảnh khắc tiếp theo, thứ mà Phù An An nhận được không phải là một miếng cam mà là bị véo tai. Bà nội đứng ở bên cạnh nhìn cô chằm chằm, “ Chị Viện Viện của con vừa mới xuất viện, con còn có gan để chị Viện Viện của con đứng hả? Còn muốn đút cho con ăn quýt? Nhánh trúc xào thịt có muốn ăn không?”
“Không ăn, không ăn.” Phù An An bị kéo lỗ tai đứng lên. Chỗ ngồi đã trở thành chỗ của Trương Viện Viện, vỏ quýt chưa vứt bỏ đều đến trên tay của Phù An An.
“Viện Viện muốn ăn cái gì nói cho bà nội để bà nội kêu ông nội làm cho con nha.” Bà nội Phù nói chuyện nhẹ nhàng với Trương Viện Viện thậm chí còn âu yếm xoa đầu cô ấy.
Chờ bà nội Phù rời đi, Trương Viện Viện còn đó cười trộm. Sự đối xử rõ ràng khác biệt này khiến cháu gái Phù An An có chút khó chịu.
“Tới đưa đồ xong rồi thì về đi, chị cũng đừng ở lại tới ăn cơm.” Phù An An mở miệng đuổi người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play