“Cậu tới nặn xem có đẹp hơn tôi không?” Nghe vậy, người thanh niên lườm người kia một cái, “Có thể nhìn ra được bông lúa là tốt rồi, chẳng lẻ anh bảo tôi làm một cái giống hệt được sao?”
Bông lúa mì ở đâu ra, đây chính là sừng của Vua sừng vàng do chính Phù An An chứng nhận.
Thời gian T2 thứ năm cuối cùng cũng kết thúc, đây là khoảng thời gian Phù An An trải qua thoải mái nhất.
Thể lực của Trương Viện Viện và Vương Phàm đều đã đến giới hạn, họ đứng yên thở hổn hển, mắt nhìn đăm đăm. Nhìn tình hình của hai người họ như vậy cho nên cả bọn chuẩn bị nghĩ ngơi một chút.
Trò chơi khiến mọi người không biết mình đang ở đâu, nhưng địa hình không bằng phẳng giống như lớp da lồi ra trên chiếc bánh quy bị nứt. Chờ vượt qua mảnh đồi núi này...... Có biết cảm giác vừa xuất hiện đã được một đám người nhìn đăm đăm không?
Vâng, ngay bây giờ! Ai cmn có thể nghĩ rằng có rất nhiều người ẩn đằng sau một con dốc đất như vậy!
Những người này chỉ đơn giản nhìn chằm chằm vào họ. Phù An An có thể cảm nhận được cánh tay của Phó Ý Chi đang siết chặt, Trương Viện Viện cùng Vương Phàm ở phía sau cô lúc này cũng không còn cảm thấy đau eo hay sót ở chân, họ có thể đi lên ba tầng lầu trong một hơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play