Một bàn tay giúp đỡ thân thiện là bước đầu tiên trong một cuộc trao đổi thân thiện. Dù cả hai bên đều cố gắng thăm dò, nhưng đã giúp một lần tức là đang phát triển theo chiều hướng tốt.
Phó Ý Chi đưa lưỡi kiếm sắt cắt ống quần cho bác sĩ Vương, “Cảm ơn bác sĩ Vương đã giúp kiểm tra vết thương cho người yêu của tôi. Bây giờ trò chơi nguy hiểm ở khắp mọi nơi, vì vậy tôi sẽ đưa cho anh lưỡi kiếm sắt này.”
Vòng chơi này chỉ phát nước và bánh quy khô theo đầu người, còn vũ khí thì cực kỳ quý giá. Tay không tất sắt chắc chắn không mạnh bằng cầm vũ khí.
“Cái này, cái này không tốt lắm đâu.” Bác sĩ Vương đứng dậy, vẫy tay liên tục rồi nhìn người đàn ông bên cạnh.
“Không cần khách khí.” Phó Ý Chi nở một nụ cười ấm áp với họ, dáng vẻ có thể trò chuyện vui vẻ với bất kì ai kia có thể nói anh là một diễn viên đỉnh của đỉnh.
“Ở chỗ chúng tôi, từ xưa đến nay vô công bất thụ lộc.” Người đàn ông uyển chuyển từ chối anh, “Chúng tôi chỉ giúp nhìn một chút, cũng không thực sự giúp đỡ.”
“Nhưng ở địa phương chúng ta cũng có một câu nói, dũng tuyền tương báo.” Hai người nói xong nhìn nhau cười, Phù An An với tư cách là người ngoài cuộc cảm thấy như thể con rùa đang đối mặt với đậu xanh, cách ngụy trang của Phó ca thật sự rất đạo đức giả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play