Dụ Ninh ra tay trước để nắm thế chủ động, khiến Lam Lan quên bẵng vẻ kỳ quặc lạ thường của cô hôm nay, chỉ còn biết chuyên chú suy nghĩ làm sao để giấu đi sự khác biệt nơi chính mình.
Tuy Lam Lan hai mươi ba tuổi cũng vẫn là cô, nhưng trải qua hai mươi năm, cô đã sớm không còn nhớ bản thân khi mới đôi mươi là dáng vẻ thế nào nữa. Dường như chẳng khác gì tuổi bốn mươi bây giờ, thậm chí còn như hai người hoàn toàn khác biệt.
Chỉ có một điều không thay đổi qua từng thời đoạn của cô – chưa bao giờ xem An Bình là bạn tốt thật sự.
Trước kia cô coi An Bình là công cụ, giờ đây cô lại xem cô ấy là chướng ngại.
Lúc mới tiếp xúc, cô cũng từng có vài phần chân tình – An Bình có ngũ quan tinh xảo hơn cô không ít, có thể làm bạn thân với một cô gái xinh đẹp như vậy đương nhiên là chuyện đáng vui. Nhưng sau này cô phát hiện An Bình chẳng có chủ kiến gì, chuyện gì cũng nghe theo cô, xem cô như trung tâm. Sự ngang hàng từng có ban đầu cũng từ đó mà lệch hẳn đi.
Xinh đẹp hơn cô thì đã sao? Đầu óc vẫn chỉ là một mớ hồ đồ. Cô chỉ cần nhẹ giọng làm nũng là An Bình liền ngoan ngoãn nghe lời. Lam Lan thật sự rất thích cảm giác được dẫm người ta dưới chân như vậy. Theo thời gian, cô liền xem An Bình là một người ở, là kẻ dưới.
Cũng bởi vậy mà sau khi sống lại, cô không chút do dự đặt tên An Bình vào danh sách cần loại trừ. Dù sao thì đời trước An Bình từng vì bảo vệ cô mà mất đi khả năng sinh sản, giờ thêm một lần mất mát nữa thì đã sao? Cô sống là để tô đậm sự hiện diện của bản thân – vậy thì người từng sống làm nha hoàn cho cô sao có thể không tiếp tục hy sinh vì cô một lần?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT