Dụ Ninh tỉnh lại lần nữa, suýt chút nữa bị sắc đỏ chói mắt trước mặt làm cho hoa mắt chóng mặt. Nàng cố gắng trấn định, cẩn thận đánh giá bốn phía, vẫn là gian phòng kia, chỉ là giờ đây mọi thứ đều bị vải gấm đỏ tươi phủ kín. Đối diện, chữ “Hỉ” lớn dán ngay ngắn giữa vách tường, nàng cúi đầu nhìn thoáng qua y phục trên người — cùng phong cách với cả căn phòng, đều là một thân lăng la đỏ thẫm rực rỡ.
Dụ Ninh nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện trời bên ngoài đã đen kịt như phủ mực, nàng vậy mà hôn mê từ sáng sớm đến tận lúc này.
Nàng vốn tưởng Sở Cẩn là kẻ văn nhược tay trói gà không chặt, lại không ngờ hắn còn có thủ đoạn như vậy. Nàng căn bản không cảm giác được hắn động thủ, vậy mà đã trúng chiêu.
Không hiểu hắn đang nghĩ cái gì. Rõ ràng nàng đã nói đến nước ấy, hắn vẫn cố chấp muốn thành thân? Thay áo cưới rồi thì thế nào, chẳng lẽ nàng sẽ vì thế mà ngoan ngoãn ở lại?
Dụ Ninh bật cười nhạt, xỏ giày thêu vào chân, liền xoay người đi ra phía cửa. Nếu không nhân lúc Sở Cẩn không có ở đây mà bỏ trốn, chẳng phải nàng choáng váng một hồi uổng phí?
Cửa vừa mở được một nửa thì bên ngoài cũng có người đẩy cửa bước vào. Dụ Ninh cả kinh, đang định tiên hạ thủ vi cường, ra tay trước chế trụ đối phương, song khi cánh cửa mở lớn, nàng nắm chặt nắm đấm nhưng lại khựng lại — người đứng ngoài cửa không phải Sở Cẩn.
Người ấy hiển nhiên cũng là kẻ biết chút công phu, vừa mở cửa đã thấy nàng lao tới liền nghiêng người né tránh, ánh mắt hiện lên tia cảnh giác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT