Sở Cẩn hành động như đang nhường nhịn nàng, nhưng trong lòng Dụ Ninh lại mơ hồ dâng lên một dự cảm — phải chăng hắn đã nhận ra nàng đã trở về trong thân thể này?
Cảm giác lớp chất lỏng dơ bẩn kia dính lên da mặt, từ khóe môi kéo dài đến tận cổ, khiến nàng thấy ghê tởm không thôi. Tay nàng giấu dưới chăn không kìm được mà nắm chặt. Chờ đợi lâu như vậy, rốt cuộc cũng có thể chạm tới Sở Cẩn, vậy mà nàng lại chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn làm càn, không cách nào xoay người đạp hắn một cước như trong lòng vẫn tưởng.
Nghĩ đến đó, lòng Dụ Ninh dâng lên cảm giác mệt mỏi tột độ, như thể cuộc đời này cũng chẳng còn gì đáng sống. Bao lâu nay nàng đều ngụy trang chính mình vì nhiệm vụ, ngay cả một chút thật tâm cũng phải dè dặt, lo lắng hảo cảm của hắn giảm sút, sợ hắn nổi điên sẽ nhốt nàng lại. Nếu cứ tiếp tục như thế, chỉ e ra khỏi bí cảnh này, đạo tâm của nàng cũng đã sụp đổ, chẳng còn cứu vãn được nữa.
Nhịn đến lúc này, nàng lại chẳng còn tâm trạng gì để tiếp tục. Dù có thể phi thăng thật, thì nàng cũng chẳng dám chắc bản thân có thể giết được Cố Tỉ Vực. Hắn sớm đã đến trình độ độ kiếp phi thăng, mà người trong môn phái bọn họ phi thăng thành công cũng không ít. Đến được thượng giới, nàng vẫn phải chật vật như chó nhà có tang, bị đuổi giết khắp nơi, sống chẳng bằng chết.
Nghĩ đến cùng, chi bằng hồn phi phách tán cũng là một kết thúc.
Dụ Ninh trừng mắt, vung chân đá mạnh vào hạ thân Sở Cẩn. Nhân lúc hắn còn chưa kịp phản ứng, nàng liền phản thủ chế trụ hai tay hắn, áp chế hắn xuống dưới thân.
"Ta chán ghét ngươi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play