Sở Cẩn nói muốn thành thân, Dụ Ninh khi ấy liền viện ra đủ điều lấy cớ thoái thác, nhưng toàn bộ đều bị một câu nói của hắn — “Ngươi là đang tìm cớ để qua loa với ta.” — đẩy lui không thương tiếc.
Dụ Ninh còn chưa kịp phản bác, thời gian lại đã cạn, nàng lập tức biến trở lại trạng thái mà Sở Cẩn không thể nhìn thấy, chỉ đành trừng mắt nhìn thân mình bay ngược về sạp.
Một đêm trằn trọc suy tư, ban đầu Dụ Ninh còn có đôi phần do dự, nghĩ nếu không muốn chọc giận Sở Cẩn thì thôi cứ thành thân cho xong, thế nhưng càng nghĩ lại càng cảm thấy không thể đồng ý hôn sự này. Hiện tại hắn đã có thể nói ra câu nàng viện cớ là để qua loa hắn, đợi đến lúc bái đường hành lễ xong, nàng càng chẳng còn lý do để thoái thác. Khi ấy, nếu hắn muốn làm điều gì đối với thân thể nàng, mà nàng phản kháng, hắn hoàn toàn có thể lấy lý do "đã là phu thê" để ép buộc. Đến lúc đó, nếu nàng bày tỏ không đồng thuận, e rằng hắn phát điên lên còn đáng sợ hơn bây giờ.
Ở chung với Sở Cẩn, mỗi lần giải quyết xong một vấn đề, lập tức lại nhảy ra một vấn đề khác. Hai người nếu muốn hòa thuận sống bên nhau, chắc chắn là do nàng phải thu lại tính khí, cam chịu nhẫn nhịn. Cũng chẳng trách được vì sao nàng lại chán ghét hắn đến thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT