Sau khi nhận ra đây là lần thứ hai mình không về nhà suốt đêm, Lương Tuệ mới chậm rãi cảm thấy có gì đó rất nguy hiểm.
Lời giải thích là do tối qua cô gấp gáp nhờ Trần Ký Bạch nhắn hộ khi đang nằm đè lên người anh. Lúc đó, cô vừa bị anh lật người, hai tay chỉ có thể chống lên đầu gối anh để không bị trượt xuống, đến lần cuối cùng bị anh đâm sâu vào, cằm bị giữ chặt trong hõm tay anh, tựa vào ngực anh mà thở hổn hển.
Anh cầm điện thoại giơ lên trước mặt cô, dựa theo yêu cầu của cô mà từng chữ từng chữ một đánh ra.
Cô lại nói dối rằng đang ở cùng Cừu Hân và mấy người bạn. Trong hoàn cảnh đó, cô thật sự không đủ tỉnh táo để nghĩ ra lý do khác.
Không biết có phải vì hôm qua đúng là có buổi tụ họp với bọn họ hay không mà Lương Phạm Hy chẳng hề nghi ngờ, thậm chí còn chúc cô chơi vui vẻ.
Buổi trưa quay lại tiệm hoa ăn cơm, Lương Phạm Hy cũng không hỏi gì thêm, lúc ấy cô mới nhẹ nhõm phần nào, dù trong lòng vẫn thấy hơi chột dạ.
Lần trước, còn miễn cưỡng có thể nói là “chính đáng”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play