Lương Tuệ đã tắt âm điện thoại, không chỉ chặn tin nhắn và cuộc gọi, mà cả chuông báo thức đi làm cô cũng tắt luôn. Việc chạy ngược chạy xuôi tối hôm trước đã phá hỏng đồng hồ sinh học của cô, nhưng cô cũng không ngủ được bao lâu thì đã tỉnh lại — người giúp việc mang bữa sáng vào, vừa hay bắt gặp cảnh hai người đang nằm cùng giường.
Đến khi tỉnh hẳn mới nhận ra, cô thật sự đã nằm chung giường với Trần Ký Bạch cả đêm, tư thế chẳng hề thay đổi. Khi vừa chạm mắt với người giúp việc, cô liền quýnh lên như bị bắt quả tang, lăn xuống giường vừa lúng túng vừa chỉnh lại quần áo.
Trần Ký Bạch vốn còn đang ngủ, bị cô động trúng vết thương ở sườn, đau đến tỉnh lại.
Anh khẽ rên một tiếng, liếc qua đã thấy cô gái đang giống như bị bắt gian tại giường, vừa bò xuống vừa luống cuống chỉnh lại đầu tóc.
Người giúp việc cũng lúng túng, cười gượng hai tiếng với cô, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, nhấc hộp đồ ăn lên:
“Tôi… tôi mua cháo với ít bánh ngọt, ăn lúc còn nóng nhé.”
Lương Tuệ vừa mới vuốt lại tóc cho gọn, ánh mắt đang đảo loạn cũng dần lấy lại tiêu cự, lắp bắp cảm ơn:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT