Cảm giác ngột ngạt và căng thẳng đột ngột ngưng lại, như dồn nén trong một không gian rộng lớn. Lương Tuệ cảm thấy tim mình như ngừng đập trong khoảnh khắc ấy. Cô thấy giữa chân mày Ô Chiêu khẽ động, rồi theo ánh nhìn của anh quay đầu lại.
“…Trần Ký Bạch?”
Cạnh bàn, Trần Ký Bạch đứng sau lưng cô chưa đến một mét, một tay đút túi, tay còn lại cầm điện thoại buông thõng, ánh mắt lại vượt qua cô, thẳng tắp quét về phía trước — nơi Ô Chiêu đang sững người.
Cả hai người đều như bị rút khỏi trạng thái thường nhật, đặc biệt là Ô Chiêu, khi bị vạ lây bởi một câu nói vô cùng khó hiểu. Anh không để ý tới Trần Ký Bạch, chỉ nhìn Lương Tuệ, không nói lời nào.
Ánh mắt đó như thể sớm đã biết mối quan hệ của hai người, nhưng cố tình làm ngơ, trao quyền quyết định cho cô gái vẫn còn chưa kịp phản ứng.
Ánh mắt sâu thẳm của Trần Ký Bạch quay về, dừng lại trên khuôn mặt Lương Tuệ, im lặng. Cô chỉ chạm phải ánh mắt anh một giây đã vội vàng né tránh, cảm nhận rõ áp lực như sấm sét dội tới.
Cô hoang mang nghĩ — người sáng sớm còn đang ở New York muốn gọi video cho cô xem cây thông Noel khổng lồ, sao lại có thể chỉ vài tiếng sau đã đứng trước mặt cô, cách hàng ngàn dặm?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT