Có lẽ vẫn còn đang giận, khí áp quanh người Lương Tuệ cứ thấp mãi, cô ngồi cách một đoạn, ngay bên tay phải anh, trên chiếc ghế đơn, dáng vẻ nghiêm chỉnh ngay ngắn.
Anh đưa bình xịt về phía vết đỏ to nhỏ ở khuỷu tay và trước ngực, Lương Tuệ thu ánh mắt lại, rõ ràng là mặt đối mặt nhưng lại chẳng buồn nhìn anh lấy một cái.
Trần Ký Bạch liếc cô, mỉm cười nhắc đến:
“Có phải vẫn còn một cái ô ở chỗ em không? Còn tưởng em sẽ chủ động đến tìm anh chứ.”
Cô cất rồi để luôn dưới gầm bàn, chẳng tìm được cơ hội, mà vốn dĩ cũng chẳng muốn tìm. Thế là để vậy luôn.
“Xem ra không chỉ quên trả ô, mà cả anh cũng quên rồi.” Anh lạnh nhạt vạch trần.
Lương Tuệ chẳng hề chột dạ, cô thừa biết anh nghĩ gì. Người như anh sao có thể để tâm đến một cái ô, cúi đầu nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play