Những tiết học còn lại trôi qua trong tình trạng thấp thỏm, mệt mỏi và căng thẳng. Cũng may người trên bục giảng không giở thêm trò gì khác, lúc nghiêm túc giảng bài thì trông cũng ra dáng một giảng viên đàng hoàng.
Bình thường, các tiết học ở khoa Luật khá nhẹ nhàng, cuối buổi cũng chỉ theo lệ để lại vài câu hỏi suy nghĩ và bài tập phân tích tình huống. Chuông tan học vừa vang lên, tâm trạng căng như dây đàn suốt cả tiết của Lương Tuệ cuối cùng cũng được thả lỏng. Đến tận phút cuối, cô vẫn cảnh giác dõi theo Trần Ký Bạch tắt thiết bị, ánh mắt cười cười liếc về phía cô trước khi rời khỏi lớp, lúc này cô mới yên tâm thu dọn đồ đạc.
Buổi sáng Cừu Hân chưa ăn gì, gần trưa đói đến không chịu nổi, liền kéo Kha Nhiễm bàn nhau nên đi ăn ở đâu. Thấy Kha Nhiễm còn đang hào hứng kể chuyện Trần Ký Bạch dạy thay trong nhóm chat, cô chán nản quay sang vỗ vai Lương Tuệ:
“Tuệ Tuệ, trưa nay muốn ăn gì đây?”
Lương Tuệ khoác ba lô đứng dậy, giơ điện thoại ra cho cô xem:
“Tống Trường Hằng rủ tớ đi ăn.”
“Hay nhỉ, thấy sắc quên bạn rồi đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play