Hơn năm giờ, Tống Trường Hằng đưa Lương Tuệ đến nhà ăn đặc biệt trong trung tâm thể thao để dùng bữa. Vừa ngồi xuống là anh đã mải trả lời tin nhắn, tối nay có bạn gọi đi uống rượu. Biết cô không hứng thú với mấy dịp tụ tập kiểu đó nên cũng không rủ cô đi theo.
Hai người họ ăn uống với nhau lúc nào cũng nhanh chóng. Lương Tuệ không có thói quen chụp ảnh chia sẻ, cũng không hay quấn quýt. Trong chuyện thân mật nam nữ, cô hơi chậm nhiệt, hiếm khi chủ động, dạy mãi cũng không sửa được.
Tống Trường Hằng phải tự lấn sang phía ghế sofa cô ngồi, thân mật bóp nhẹ gáy cô, hỏi:
“Cái váy lần trước anh mua cho em sao không thấy mặc?”
Là chuyện hôm tụ tập hôm đó. Anh không nhắc thì Lương Tuệ cũng quên khuấy, giờ nó vẫn còn để dưới gầm bàn phủ bụi. Không cần mở hộp cô cũng biết là kiểu gì—Tống Trường Hằng chỉ thích một kiểu váy trên người cô.
“Không thích à?” Anh ghé sát tai cô, truy hỏi.
Lương Tuệ bị anh chọc ngứa, rụt cổ lại: “Không có, cũng đẹp lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT