Mặc dù trong bụng Cửu Thái Vinh vẫn truyền đến từng cơn đau, trên mặt hắn vẫn lộ ra vẻ mặt cực kỳ chấn động cùng cao hứng.

Trải nghiệm nhập vai chân thực.

Công nghệ vượt thời đại của tương lai đang xuất hiện ở thời đại này.

Này một lần mình đúng là tìm được bảo bối rồi.

Đây là kỳ tích kỹ thuật, chắc chắn sẽ mang đến cú sốc lớn trong ngành công nghiệp trò chơi hiện đại. Cửu Thái Vinh đầy bụng tò mò và hiếu kỳ, hắn chưa nghiên cứu được bao lâu thì những người chơi khác cũng đã đăng nhập vào game, lục tục xuất hiện ở các nơi trong rừng cây.

Nhìn hình dáng người chơi khác, bọn họ tựa hồ cũng không phải là nhân loại, một đám người có nam có nữ vóc dáng nhỏ nhắn dễ thương, nam tiểu đồng tử cùng nữ loli, chính là thân cao một mét hai bé con, làn da màu vàng đồng thoạt nhìn rất kiên cố.. tựa như da trâu.

Cửu Thái Vinh đến giờ mới phát hiện ra, cơ thể của hắn cũng không phải là cơ thể của người bình thường, cũng là một dạng bé củ cải như những người khác.

Bầu không khí âm u kìm nén, thậm chí có chút tà ác, đây là kỳ huyễn siêu phàm thế giới sao?

Ở thế giới này làm thợ rèn?

Cũng quá thần bí rồi.

Trong lúc Cửu Thái Vinh không ngừng suy nghĩ, xung quanh truyền đến tiếng nói.

Người chơi 1: "Đây là nơi nào?"

Người chơi 2: "Chân thật quá, tạo hình nhân vật của chúng ta là quần áo rách rưới, chúng ta đóng vai dân chạy nạn ư?"

Người chơi 3: "Tiếp theo chắc là chúng ta cùng đi lên núi vào Đúc kiếm sơn trang phỏng vấn rồi."

Người chơi 4: "Nạn dân cái quỷ á, có thấy dáng người và màu da hiện tại của chúng ta không, vừa nhìn đã thấy không phải là người."

Người chơi 5: "Đói bụng quá, sao lại có cảm giác này? Trò chơi chân thực quá, thật trâu bò."

Người chơi 6: "Còn nữa, chúng ta khuôn mặt này có phải là mô phỏng theo lúc còn nhỏ không? Ta nhớ đến ta lúc nhỏ, khi ấy ta mới 8 tuổi đáng yêu nhất nhà."

Người chơi 7: "Người anh em, ngươi lớn lên cùng trâu bò không kém nha."

Người chơi 6: "Ngươi cũng không khác nhiều, nhìn trông cũng rất ngây ngốc đấy."

Bọn họ thảo luận ríu rít không ngừng, đầy mặt hứng thú, cùng nhau nghiên cứu hoàn cảnh xung quanh.

Thoạt nhìn phần đông đều là người yêu thích chơi game, bắt đầu thảo luận bối cảnh và cốt truyện của trò chơi.

Bầu không khí này đúng là thần kỳ, từ làn gió, gốc cây, cho đến trên trời những áng mây, cảm giác kìm nén bao vây xung quanh bọn họ, giống như một trò chơi giải đố mang theo bầu không khí u ám và khủng bố.

Hiện tại một đám nạn dân quần áo rách rưới, lưu lạc đến kỳ quái Sơn Trang, kịch bản này có chút giống với mấy bộ phim mô hình biệt lập, một đám người vì đủ loại lý do kỳ quái nào đó mà cùng nhau mắc kẹt ở một nơi bị cô lập với thế giới bên ngoài, sau đó không còn sau đó nữa..

Bầu không khí này, mở màn không chết vài người thì cũng uổng.

Tất cả mọi người đều cảm thấy bầu không khí này rất khó dùng lời để diễn tả, cảm giác u ám đang dần dần vây quanh bọn họ, kích thích làm trái tim đập nhanh không ngừng.

"Mọi người nghe ta nói một chút, chúng ta hiện tại đang ở trước cửa Đúc kiếm sơn trang, tiếp theo cốt truyện hẳn là tiến vào bên trong ứng tuyển thợ rèn rồi." Cửu Thái Vinh nói xong, hắn dùng tay quét quét qua cục phân chim trên đầu một chút, sau đó dùng tay chỉ chỉ những người chơi xung quanh, mặt nghiêm túc nói tiếp:

"Thế giới này còn có thể nêm nếm bằng vị giác nữa."

Cửu Thái Vinh đầy mặt tươi cười: "Không tin thì nếm thử cái này đi, trò chơi này thật sự là lợi hại, cả lò nhà mình ơi, thời đại đã thay đổi rồi."

Mọi người xung quanh vừa nghe xong, liền đi đến cạnh Cửu Thái Vinh đứng thành một vòng, từng người nếm thử đồ vật trên đầu ngón tay của hắn.

Người chơi giáp: "Mặn, có vị mặn."

Người chơi ất: "Trò chơi này quá kỳ diệu, thế mà còn có vị giác, chân thực cảm giác là đây."

Người chơi bính: "Còn có một chút kỳ quái, giống như món Cửu Chuyển Đại Tràng vậy."

Ban đầu bầu không khí có chút khẩn trương, thế mà lại nhẹ nhàng đi không ít, mọi người đều đang nghiêm túc thảo luận mùi vị của cục phân chim.

Ninh Tranh vừa mới lên núi chuẩn bị mở cửa đón khách, nhìn thấy một đám dị thế giới du khách đứng ở bãi cỏ phía trước Đúc kiếm sơn trang, thay nhau nếm thử đồ vật.

Nhìn thấy một màn kinh người này, cổ họng của Ninh Tranh đột nhiệt khô khốc, thật đáng sợ!

Ban đầu Ninh Tranh còn nghĩ mình nhìn nhầm rồi, nhưng một đám người rõ rành rành trước mắt hắn, như nào lại nhìn nhầm được.

"Không có âm khí, cũng không bị trúng tà." Ninh Tranh ngửi ngửi rồi đánh giá một chút.

Thành thật mà nói, thời gian trôi qua hơn 20 năm, lần đầu tiên thấy mặt bạn bè từ cố hương, nhìn tình cảnh này Ninh Tranh cảm giác không được tốt lắm.

Xa cách 20 năm thời gian, trên trái đất nhân loại khẩu vị, thói quen ăn uống có phải hay không thay đổi quá nhiều rồi?

Ninh Tranh là một người có gu ăn uống rất bình thường, hắn cũng rất hảo ngọt, cùng với những người này so sánh một chút bản thân hắn đột nhiên cảm thấy chính mình lạc loài.

Ninh Tranh cảm thán, đáng tiếc chính mình đã xa cách hơn 20 năm, không biết mọi thứ đã phát triển đến mức nào rồi, hắn chỉ có thể một bên thầm quan sát những người đến từ cố hương này, quan sát cử chỉ ngôn ngữ, thói quen hàng ngày của bọn họ, từ đó suy đoán, tưởng tượng xã hội ngày nay.

Nhìn đối phương tựa hồ cùng tuổi với mình, Ninh Tranh nghĩ thầm: Chúng ta từ nhỏ đến lớn xa cách nhau 20 năm, các ngươi sao lại đều tiến hóa thành như vậy rồi..

Ninh Tranh đè nén trong lòng nghi hoặc, quyết định giả vờ như không nhìn thấy gì.

Bao dung là một đức tính tốt.

Không nghĩ nhiều thêm, Ninh Tranh đóng vai Lão quản sự đi đến, tay cầm chìa khóa mở ra cửa lớn của Đúc kiếm sơn trang, đối với những người chơi nói: "Các người là nạn dân hôm nay đến đây ứng tuyển làm thợ rèn phải không?"

Mọi người cùng lộ ra biểu tình kinh ngạc.

Tiên phong đạo cốt.

Lão giả này ăn mặc giản dị, mang đến cho mọi người cảm giác hiền hòa.

Phảng phất cùng xung quanh hòa hợp làm một thể, dung nhập hoàn mỹ vào bức tranh thiên nhiên, khí chất này căn bản không phải một người bình thường có được.

Trên thực tế, tu sĩ trong thế giới này đều là đọc sách trước, sau đó mới là tu tiên. Đọc sách hiểu rõ lẽ phải, biết được thiện ác, biết người biết ta, đọc nhiều sách làm một phàm nhân Đại Nho, sau đó khai mở Tam Hoa trên đỉnh đầu cảm ngộ thiên địa chí lý, như vậy mới có tư cách bước chân vào con đường tu tiên.

Trước tu tâm mới có thể tu đạo, đây là con đường tu tiên từ xưa đến nay.

Ninh Tranh khai mở Tam Hoa, tiến vào con đường tu tiên đã được 2 năm, học thức của hắn cùng Tam Hoa ngộ đạo làm cho hắn rất có khí chất.

"Lão tiền bối, chúng ta đến đây là để ứng tuyển làm thợ rèn."

"Đúng vậy."

Những người chơi này cố gắng tỏ ra bình thường, học theo Ninh Tranh bộ dáng nghiêm túc đúng đắn, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy chắp vá không giống ai.

Ninh Tranh lấy giọng trầm thấp, khàn khàn nói:

"Đi vào trong đi, không được ồn ào, Trang chủ không thích bị quấy rầy."

Ninh Tranh nhìn một họ một lượt, gật đầu sau đó đi vào Đúc kiếm sơn trang, sau lưng hắn đám người bắt đầu xếp hàng nối đuôi theo sau.

"Tiếp sau đó, nếu muốn ứng tuyền vào Sơn Trang làm thợ rèn, các ngươi sẽ có một tháng thử việc." Ninh Tranh xoay người dặn dò tiếp: "Ai làm thợ rèn thì đi xung quanh quan sát, làm quen hoàn cảnh đi, còn ai muốn ứng tuyển làm Quản sự thì theo ta."

Đám người chơi phía sau không có ai lựa chọn rời đi, hiển nhiên mọi người đều muốn thử ứng tuyển Quản sự, Ninh Tranh nhìn thấy vậy cũng không để ý.

Sau khi đến quảng trường, Ninh Tranh nói: "Xếp thành một hàng, để ta đánh giá xem sao." Hắn đứng phía trước quan sát, đánh giá thần thái cùng động tác của mỗi người.

Tuyển người làm Quản sự cũng không phức tạp, sau khi đánh giá một lượt, Ninh Tranh chỉ vào một người rồi nói:

"Ngươi được chọn."

"Ta, ta làm Quản sự?" Cửu Thái Vinh ngạc nhiên vui mừng. Có lẽ nào đây là phần thưởng cho người đầu tiên đăng nhập vào trò chơi?

Ninh Tranh gật đầu đáp: "Đúng, nếu như không thích hợp, về sau lại đổi người."

Mặc dù người này trước đó có hành vi quái lạ, nhưng Ninh Tranh vẫn chọn hắn, đây không phải hắn chọn bừa, bởi vì trong lúc tuyển chọn Quản sự từ đám người, chỉ Cửu Thái Vinh có điểm khí vận tăng nhanh trong nháy mắt, điều này nghĩa là cơ duyên sắp đến với người này.

Cửu Thái Vinh xuất hiện cơ duyên, từ đây có thể suy luận một chút, về sau trải qua các loại kiểm tra khảo nghiệm, Ninh Tranh cảm thấy Cửu Thái Vinh đủ năng lực đảm nhiệm công việc, sau cùng sẽ chọn hắn làm Quản sự.

Nếu như tương lai Ninh Tranh sẽ chọn Cửu Thái Vinh làm Quản sự, không bằng chọn luôn từ bây giờ như vậy sẽ ít đi rất nhiều quanh co lòng vòng, rất tiết kiệm thời gian.

Đây cũng là một cách dùng vận khí của Ninh Tranh, không cần hắn tiêu hao điểm khí vận, chỉ cần nhìn trộm điểm khí vận của người khác thay đổi, từ đó ngược hướng suy luận, rất kỳ diệu.

Ví dụ như chuẩn bị ra tay đánh giết một người, nhìn thấy điểm khí vận của mục tiêu đột nhiệt tụt xuống thấp, điều này nghĩa là trên cơ bản sẽ thành công, có thể trực tiếp ra tay. Còn trường hợp lúc chuẩn bị ra tay, nhìn thấy điểm khí vận của mục tiêu bỗng nhiên tăng lên, như vậy rất có khả năng bản thân mình chính là đến đưa cơ duyên cho đối phương, cơm dâng tận miệng.

Đây chính là 'Vọng Khí' trong truyền thuyết.

Đương nhiên cũng không phải tuyệt đối chính xác, thậm chí có khả năng tạo thành phán đoán sai lầm.

Ninh Tranh có thể trốn ra Đúc kiếm sơn trang, ẩn mình trong Quỷ Thôn sống sót đến hiện giờ bởi vì hắn biết dùng điểm khí vận tìm cơ duyên, cầu may tránh xui.

* * *

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play