Sau khi chọn được Cửu Thái Vinh làm Quản sự, Ninh Tranh cũng không dây dưa, hắn gọi người Quản sự mới này cùng mình đi tới phòng làm việc, cầm ra một chồng sổ sách và tư liệu, giới thiệu qua đãi ngộ và phúc lợi của Quản sự, tiếp đó Ninh Tranh nói với Cửu Thái Vinh:
"Đầu tiên, Sơn Trang của chúng ta sẽ miễn phí cung cấp đồ ăn và chỗ ở."
"Quy trình làm việc của chúng ta bao gồm ba bộ phận tổ hợp, đào khoáng, luyện chế phôi thô, rèn đúc, thực tế thì chính là một dây chuyền rèn đúc."
Ninh Tranh đã rất lâu không cùng người bình thường nói chuyện, bây giờ có thể giao lưu với người khác, hắn nhịn không được mà bắt đầu có chút lải nhải.
Một, đào khoáng khu vực.
Ngọn núi này có một khoáng mạch rất lớn, sản xuất ra một loại kim loại đặc thù gọi là pháp đồng, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà các Tà Tu chiếm cứ nơi này, giá trị của nó rất lớn làm cho người ta đỏ mắt thèm thuồng, chiếm cứ ngọn núi có khoáng mạch này có thể ngày thu núi tiền.
Thợ mỏ mỗi khi đào ra một mét khối pháp đồng sẽ được trả một cái pháp tiền.
Hai, tinh luyện khu.
Dùng khoáng thô đã đào để tinh luyện thành thỏi đồng tiêu chuẩn, mỗi một thỏi đồng được tinh luyện sẽ được trả tiền công là ba cái pháp tiền.
Ba, khu vực rèn đúc.
Nơi này cần thợ rèn có kinh nghiệm, dùng thỏi đồng đã tinh luyện rèn đúc thành các loại phôi thô cho pháp khí. Thợ rèn sẽ được trích mười phần trăm giá bán làm tiền công.
Chưa tính đến vũ khí cho tu sĩ, những đồ đạc dùng phôi đồng thô rèn đúc có thể bán từ một trăm tiền đồng trở lên, như vậy trích mười phần trăm thấp nhất cũng là mười cái pháp tiền.
Đồng tiền kiếm trong tay Ninh Tranh cũng là do hắn tự tay rèn.
Thật ra Sơn Trang làm việc lưu trình cũng không phức tạp, đa số công việc đều cần sức lao động là chính, chỉ có thợ rèn mới là vị trí cần kỹ thuật chống lưng.
Trước đó Ninh Tranh làm nô lệ không có tiền công, người ta mua nô lệ về làm việc có ai phát tiền công đây, bây giờ Ninh Tranh trở thành Trang chủ đối xử với những người sắp trở thành thuộc hạ của mình, hắn sẽ không để bọn họ làm không công, cung cấp phúc lợi chỉ là không cao mà thôi.
Điều gì mình không muốn, vậy đừng làm với người khác. Ninh Tranh biết, đối với tầng lớp lao động nghèo mà nói tiền công quan trọng đến mức nào, bản thân hắn cũng là người từng trải.
Tình cảnh của Sơn trang trong tương lai gần không có khả năng buôn bán kiếm tiền, Ninh Tranh chiêu mộ người chơi đến không phải để làm việc cực nhọc, chủ yếu vẫn là làm du khách du lịch dị giới, chơi trò chơi.
Bởi vậy Ninh Tranh cũng không mong đợi quá nhiều.
Vì cái gì?
Bởi vì điểm khí vận của đám người chơi này bị Ninh Tranh thu cắt rồi, mỗi ngày bị trừ đi 2 điểm, mặc dù không đến mức quá đen đủi nhưng làm việc sẽ gặp bất lợi. Với điểm khí vận này, đi rèn đúc vũ khí tất nhiên sẽ là【Rèn đúc thất bại】, 【Rèn đúc thất bại】.. Như vậy, việc kinh doanh Sơn trang chỉ là thứ yếu.
Mục tiêu của Ninh Tranh chính là âm thầm thu hoạch điểm khí vận, đối với hắn mà nói đây là lợi ích thực tế nhất, hiệu quả nhất.
Ninh Tranh cùng Cửu Thái Vinh nói:
"Ta sẽ bàn giao lại quyền lực cho ngươi, ba ngày nữa ta sẽ chính thức từ chức về hưu, giao lại Sơn trang cho ngươi quản lý."
"Trang chủ của chúng ta hàng năm bế quan tu luyện, nhưng sẽ định kỳ ra ngoài kiểm tra, tuyệt đối không được lười biếng hoặc có ý đồ riêng, nếu không sẽ bị nghiêm trị không tha."
Ninh Tranh không muốn để việc vặt trong Sơn trang ảnh hưởng đến tu luyện của chính mình, hắn muốn để những người chơi này tự do phát huy, dù ta cũng đã thu điểm khí vận làm vé vào cửa, còn lại các ngươi muốn chơi gì thì chơi.
Ninh Tranh nói tiếp:
"Đúng rồi, trước đó Sơn trang của chúng ta bị một đám Tà tu đến tấn công, kiến trúc đã bị phá hoại rất nhiều, việc quan trọng bây giờ là xây dựng lại chỗ ở, khôi phục nơi làm việc, ngươi phụ trách dẫn người đi làm việc đi, ta sẽ trả tiền công phù hợp."
"Ngươi làm Quản sự sẽ tính lương theo thu nhập của Sơn trang, mỗi khi kiếm được một ngàn pháp tiền, ngươi sẽ được trích năm phần trăm, chính là năm mươi cái pháp tiền."
Đãi ngộ này không hề thấp, pháp tiền này có thể hấp thu và dự trữ linh lực, giá trị rất lớn, cực kỳ được các tu sĩ hoan nghênh.
Sau khi nghe Ninh Tranh bàn giao Cửu Thái Vinh cung kính đáp lời:
"Ta hiểu rồi."
"Hiểu là tốt rồi, tiếp theo đi xem sổ sách đi, có gì không hiểu thì hỏi." Ninh Tranh nói. Hắn tìm cái ghế ngồi xuống, đóng vai một Lão quản sự hiền hòa, đem sổ sách giấy tờ giao lại cho Cửu Thái Vinh: "Ta chỉ hướng dẫn ngươi ba ngày, ba ngày sau là lúc ta về hưu dưỡng lão, ngươi phải mau chóng học tập cho giỏi."
"Vâng" Cửu Thái Vinh nghiêm túc đáp.
"Ta một đời học tập không ngừng, kiến thức có thể xem là ưu tú, chỉ tiếc là chưa gặp được công việc thích hợp, cảm ơn Đại nhân tán thành, ta nhất định sẽ làm việc thật tốt." Cửu Thái Vinh đột nhiên trong lòng nhảy số, rất nhanh vào vai, diễn một lượt Lữ Bố nhận cha nuôi.
Ba ngày sau, Lão quản sự sẽ về hưu.
Cửu Thái Vinh nghĩ trong lòng, nếu mình không đạt tiêu chuẩn sẽ bị người khác thay thế mất chức vị, Quản sự được trích năm phần trăm lợi nhuận ai mà không ao ước. Trước mắt có thể thấy đây là một trò chơi mô phỏng kinh doanh, mô phỏng đô thị, xây nhà, bắc cầu, các loại công năng.
Thể loại trò chơi mô phỏng kinh doanh nói chung, thông thường sẽ yêu cầu phát triển nhanh, nếu muốn giàu, vậy phải cắt xén từng chút một, bóc lột, thu thuế, như vậy mới có thể làm to làm lớn, sáng tạo huy hoàng.
Nhưng nói thì dễ mà làm thì khó, trò chơi khác đều là bóc lột nhân vật trong trò chơi, nếu để những người chơi thay vào đó, bị cắt xén, bóc lột, áp bức, chắc chắn bọn họ sẽ tìm cách lười biếng, chính mình làm Quản sự doanh thu không đạt mục tiêu, như vậy chờ đợi mình là bị giáng chức.
Cùng với những người chơi nạp tiền mua vip này đấu trí đấu dũng, bóc lột sức lao động bọn họ.. đối với Cửu Thái Vinh rất có tính khiêu chiến, hợp lý cắt xén bóc lột cũng là một nghệ thuật.
"Chơi trò chơi, người thiết kế trò chơi lại chính là bản thân mình.." Trong mắt Cửu Thái Vinh lóe lên một tia hưng phấn, cùng người khác chiến đấu rất thú vị.
Nhưng mà trò chơi này thế giới quan có vẻ rất thần bí quỷ quyệt, không đơn giản chỉ là thời đại cổ xưa, là có Tiên Ma, là Tiên hiệp thế giới?
Đúc kiếm sơn trang của chúng là giống như một trò chơi mô phỏng tiệm rèn, cung cấp vũ khí cho các dũng sĩ, pháp sư, mục sư đến đây, đợi bọn họ đi ra ngoài thám hiểm hầm ngục, bí cảnh, sau đó mang về các loại tài liệu tốt hơn?
Như vậy, nếu muốn kiếm được nhiều tiền thì phải xây dựng quan hệ rộng, tạo nên thương hiệu, làm hàng hóa chất lượng cao, thế mới có càng nhiều đơn đặt hàng.
Làm một người chơi trò chơi lâu năm, Cửu Thái Vinh rất nhanh đã phân tích các loại tin tức cơ bản của trò chơi này, tất nhiên, các trò chơi hiện nay đều được phát triển theo kịch bản cố định, chỉ cần nhà phát hành trò chơi hơi có động tác là những người chơi đều biết những nhà phát hành này định làm gì.
"Còn có Lão quản sự của trò chơi mặc dù là nhân vật hệ thống nhưng trí tuệ của hắn cũng quá cao rồi, kỹ thuật trí tuệ nhân tạo có đột phá mới rồi ư?" Cửu Thái Vinh trầm tư nói.
Rất giống người thật đang đóng vai.
Dù sao đối phương lúc ban đầu nhìn thấy người chơi, trên mặt thể hiện ra các loại cảm xúc như coi thường, vô ngữ, kinh ngạc, hoảng hốt, nhìn bộ dáng của Lão quản sự thật đúng là chưa bao giờ thấy qua việc tương tự. Thần thái chân thật như vậy rất khó để diễn, nếu người bình thường có thể diễn đạt như thế thì hắn nên đi đóng phim thử làm vua màn ảnh, đừng uổng phí tài năng của mình ở đây đóng vai nhân vật dẫn đường.
Còn nữa, cũng không cần thiết phải diễn thật quá làm gì, dù sao ai cũng biết đây là trò chơi, thông báo người chơi đến thử nghiệm trò chơi là được rồi, mọi người đều ngầm hiểu.
Mặc dù nói không cần thiết đóng vai chân thật như vậy, nhưng quan điểm này vẫn cần phải kiểm chứng.
Giống như trước mắt, nhìn Lão quản sự có vẻ rất thích nói chuyện, giống như thật lâu không cùng người khác giao lưu, nhưng mà người lớn tuổi đều giống như vậy, cô đơn, thích cùng người trẻ lải nhải các thứ.
"Quản sự đại nhân, ta có thể hỏi một chút không?" Cửu Thái Vinh đặt sổ sách xuống, ra vẻ hiếu học.
"Ngươi cứ hỏi, làm Quản sự cần có đủ kiến thức, nhưng mà nhiều câu hỏi quá ta cũng không thể giải đáp hết được, thế giới này rất thần bí, ngay cả ta cũng chưa thể hiểu hết được." Ninh Tranh trong vai Lão quản sự trả lời.
Cửu Thái Vinh nhìn thấy đối phương hòa ái dễ gần, hắn tự tin hơn một chút, hỏi: "Xin hỏi chúng ta thông qua con đường nào để cùng bên ngoài buôn bán?"
Ninh Tranh đáp:
"Đúc kiếm sơn trang của chúng ta cùng bên ngoài thương hội buôn bán thông qua truyền tống trận, giao dịch đúng hẹn."
Trước đó đám Tà Tu cùng bên ngoài thương nhân mua bán, hiện giờ Ninh Tranh có thể thay thế vào đó, người ta chỉ nhận hàng, không nhận người.
Nếu như thật sự không thích hợp cùng mối cũ làm ăn, Ninh Tranh có thể dùng 'vận may' tác động, sau đó cực kỳ trùng hợp mà cùng thương hội khác giao lưu.
* * *