Tuy rằng thị trấn Ôn Tuyền chỉ là một thị trấn giả tưởng, cư dân trong trấn cũng chỉ là những nhân vật được lập trình sẵn, nhưng kể từ khi Ngải Mễ xuyên tới nơi này và trở thành một phần trong cuộc sống của họ, thì với cô, họ đã là những con người chân thật, sống động và có hơi thở riêng.
Lúc đầu, cô từng chỉ nghĩ đơn giản là sẽ chinh phục hết thiện cảm của mọi người để thu thập phần thưởng. Nhưng dần dần, cảm xúc ấy đã nhường chỗ cho một điều gì đó chân thành hơn. Cô thật lòng muốn hiểu về cuộc sống và con người nơi đây, muốn kết bạn với mọi người.
Khi cô trở về nông trại, mặt trời đã lên cao, ánh nắng vàng ấm áp phủ khắp nơi, khiến cả nông trại nhuốm một sắc rực rỡ. Cỏ dại chen lấn với cây cối, cảnh vật tuy còn ngổn ngang nhưng lại mang một vẻ đẹp giản dị của chốn quê nhà. Ngải Mễ cũng từng nghĩ đến việc sớm tu sửa lại toàn bộ nông trại, nhưng đây là một cuộc sống chậm rãi, mọi việc đều bị giới hạn bởi sức lực và dụng cụ sẵn có, không thể nóng vội, chỉ có thể từ tốn mà làm.
Nắng đẹp thế này, cô liền đem cỏ dại thu hoạch hai ngày nay trải ra phơi thành cỏ khô, để dành làm thức ăn cho gia súc sau này. Cô vẫn chưa quyết định sẽ nuôi con vật gì. Nghĩ đến cuộc sống bên bờ biển đầy thư thả của Nam Thiến, trong lòng cô vô cùng ngưỡng mộ. Có lẽ, sau này cô cũng sẽ giống như Nam Thiến, nuôi thử mỗi loài một ít? Nhưng đó sẽ là một công trình rất lớn.
Sau khi phơi xong cỏ, cô lại cảm thấy trong người vẫn còn sức lực, tay chân hơi ngứa ngáy như còn việc gì đó chưa làm xong. Cô đảo mắt nhìn quanh, rồi thấy bãi đất cách đó không xa đã bắt đầu khô nứt. Trời ơi, cô quên tưới nước cho hạt giống mất rồi!
Nam Thiến đã từng dặn đi dặn lại: tưới nước là việc còn quan trọng hơn cả bón phân và nhổ cỏ. Nếu một ngày không tưới, cây sẽ không lớn, mà nếu bỏ bê vài hôm, chúng sẽ héo rũ và chết.
Ngải Mễ vội vàng lấy bình nước đầy, chạy ra tưới cho từng luống đất. Nước thấm xuống đất, biến vùng đất khô cằn trở lại tươi tốt, mềm ẩm, tràn đầy sức sống.
Cô thở phào nhẹ nhõm.
“Phải nhớ tưới nước mỗi ngày!” Cô tự nhắc nhở mình, rồi viết dòng chữ ấy vào một tờ giấy nhớ, dán lên đầu giường như một câu thần chú buổi sáng, để mỗi khi thức dậy liền có thể nhìn thấy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT