So với mùa xuân hay mùa hè, biển vào mùa thu trở nên lạnh lẽo hơn hẳn, nhất là khi mưa xuống. Gió biển thấu xương kéo theo mưa bụi li ti, lạnh như những mũi kim băng, từng đợt táp lên người khiến người ta phải co ro.
Ngải Mễ quấn chặt áo quanh người, đứng trên mũi thuyền đang chòng chành vì sóng, lông mày hơi chau lại. Cô nhìn ra mặt biển mịt mờ sương mù, nơi mà trước kia chỉ cần thoáng nhìn thôi cũng khiến lòng say đắm thì giờ chẳng còn tâm trí đâu mà thưởng ngoạn nữa.
Thật sự là lạnh đến tê tái. Dù vậy, cô vẫn không hối hận vì hôm nay quyết định ra khơi. Chỉ là trong lòng có chút lo lắng: Mới chỉ là mùa thu thôi mà đã lạnh đến mức này, vậy đến mùa đông thì sao đây? Chẳng lẽ đến lúc đó sẽ bị đông cứng luôn trên thuyền?
“Chị Hải Luân, đến mùa đông mà mình còn ra khơi có phải là phải mặc thật nhiều quần áo không chị?”Cô nghĩ vậy, rồi cũng cất tiếng hỏi luôn.
Ngải Mễ đã bắt đầu tính toán rồi. Nếu như đúng như cô tưởng tượng thì nhất định phải chuẩn bị từ trước. Đến cửa hàng mua vài bộ đồ thật nhẹ mà vẫn đủ giữ ấm, chứ không thể mặc dày cộm như một chú gấu mập được. Mặc vậy thì làm sao mà câu cá cho nổi!
“Ôi, không cần đâu. Mặc áo ngủ là được rồi.” Giọng Hải Luân vang ra từ trong buồng lái.
“Gì cơ ạ?” Ngải Mễ nghi hoặc, tưởng mình nghe nhầm “Mùa đông mà ra biển chỉ mặc áo ngủ thôi á? Không sợ thành kem luôn à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT