Đúng lúc Lý Tích đang gắng sức vượt qua Thiên Lĩnh, trong Trung Điều phúc địa, thị trấn Cốc Khẩu của Huyền Đô giáo lại tiếp đón một vị khách mới.
Một nữ tử phàm nhân trẻ tuổi đến tìm người cô ruột đã thất lạc nhiều năm. Chuyện như vậy ở Cốc Khẩu trấn rất đỗi bình thường, mỗi năm đều có hơn chục trường hợp thân thích tìm nhau như thế có người đến, cũng có kẻ rời đi...
Người cô nọ sống độc thân nhiều năm ở Cốc Khẩu trấn, luôn giữ mình điệu thấp, không mấy ai chú ý. Bà dẫn cháu gái vòng qua mấy con ngõ nhỏ, cuối cùng đến trước một tiểu viện đơn sơ, tường rào vàng óng đã trở nên loang lổ dưới dấu tích năm tháng.
Cô cô bước lên, sờ soạng trên khung cửa lấy xuống một chiếc chìa khóa đồng, chật vật mở ổ khóa đã gỉ sét. Bản lề cửa thiếu dầu nên kêu kẹt kẹt khi đẩy ra. Nữ tử trẻ bước chầm chậm vào sân, đứng giữa sân nhỏ, trầm lặng nhìn quanh: bàn ghế gỗ, chậu gỗ, thùng gỗ, thìa gỗ cán dài, đôn đá xanh, cỏ dại đã khô, phiến đá phủ bụi dày, cùng với những vật dụng đơn sơ nghiêng lệch...
Tất cả đều vô cùng quen thuộc công cụ quen thuộc, mùi vị quen thuộc...
Một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống đất ngay trước mũi chân, nhanh chóng thấm vào nền đất, chẳng để lại dấu vết. Dù nàng đã che mặt, nhưng vẫn dễ dàng nhận ra nàng đang xúc động tột cùng.
“Cô cô, người cứ về trước, ta muốn ở lại một mình một lát...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT