Không được! Bây giờ không phải lúc nghĩ đến chuyện này! Mễ Húc Quang lắc đầu, quăng bỏ suy nghĩ đúng thời điểm này đi, hận không thể lập tức chạy ra tháo cánh cổng xuống mà bảo quản thật kĩ. Bất kể những lời Mễ Điềm Điềm nói rốt cuộc có phải là thật hay không, nhưng sau khi có khả năng này, ông liền cảm thấy mình không thể nào nhìn thẳng vào cánh cổng đen bình thường không có gì kì lạ kia được nữa.
Ưm... Để ông suy nghĩ một chút, lúc trước trong quá trình sử dụng hàng ngày, ông có từng dùng sức đóng cổng thật mạnh hay là bất cẩn dùng móng tay để cậy mảnh vụn của nó không nhỉ?
Hình như là có thật.
Mễ Húc Quang không dám tin mà cúi đầu nhìn bàn tay của mình, cảm thấy bàn tay của mình lập tức trở nên đáng ghét...
Căn phòng khách rộng rãi sáng sủa lập tức yên tĩnh đi nhiều, biết được tin tức đáng kinh ngạc khiến người ta phải rớt tròng mắt này, tất cả mọi người đều ngồi ngay ngắn, không dám tùy tiện phát ra âm thanh, chỉ có tiếng hít thở nhẹ nhàng bồng bềnh trên không thể hiện tâm trạng của mọi người không hề bình tĩnh.
Mễ Điềm Điềm rất thấu hiểu phản ứng của mọi người, dù sao sau khi biết được chuyện này, bản thân cô cũng đã ngồi ngây ngốc trong thư viện ít nhất hai mươi phút.
Nhưng điều gì phải đối mặt thì sớm muộn cũng phải đối mặt, cô "khụ khụ" một tiếng, hỏi: "Bây giờ vấn đề tới rồi, Đại Hắc... chúng ta nên làm thế nào với nó đây?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play