Thái Kiều Chi gọi Mễ Điềm Điềm đến bên người mình, một bên giúp cô chỉnh lại bím tóc bị rối, một bên nói cho cô biết, cha cô đi ra ngoài tập hợp, thuận tiện còn mang theo chút trái cây đưa đến cho ông già Mễ Phong Thu của cô. Hôm nay sau khi xong việc, buổi trưa những người báo danh sẽ tập hợp ở quảng trường bên kia, sau đó cùng nhau lên núi, bắt đầu từ phía đông, tìm kiếm toàn bộ xung quanh một lần.
"Ồ, oh." Mễ Điềm Điềm nhớ tới, rõ ràng việc này cô cũng tham dự một phần nha, sao ngủ một giấc liền thiếu chút nữa đã quên đây?
"Ai, cũng không biết có thể thuận lợi hay không." Thái Kiều Chi lo lắng nói.
Mễ Điềm Điềm an ủi: "Mẹ yên tâm đi, cha cùng mọi người nhất định sẽ rất thuận lợi!" Có một chuyện cô còn nhớ rõ đâu, trước khi cô đi ngủ, cô còn hôn vài cái ở trên mặt cha đâu, ít nhiều có thể đem vận khí tốt của mình cọ s*t cho cha cô một chút chứ?
Nghe Mễ Điềm Điềm nói, Thái Kiều Chi không hiểu sao có chút an tâm. Xác thực là vận khí của con gái bà luôn luôn không tệ, con gái bà đã nói như vậy rồi thì lợn rừng gì đó, hẳn là ổn đi.
Sau khi ăn cơm tối xong, mọi người trong nhà họ Mễ thu thập xong liền tự mình trở về phòng nghỉ ngơi. Mễ Điềm Điềm cùng các anh ngủ một buổi chiều, lúc này tinh thần tràn trề, liền tính toán vừa học tập vừa chờ Mễ Húc Quang trở về.
Tuy rằng nói Mễ Điềm Điềm đối với vận khí của mình rất có lòng tin, cũng biết Cầu Cầu sẽ không lừa gạt cô, thế nhưng người lớn lâu như thế nào cũng không có truyền đến một chút tin tức gì chứ, vì thế trong lòng Mễ Điềm Điềm khó tránh khỏi có chút khẩn trương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT