Nếu không thì bà ở nhà đi, mấy ngày gần đây chị dâu hai hình như thường xuyên buồn bực ở nhà không ra ngoài, để cho chị ấy đi theo qua náo nhiệt náo nhiệt cũng tốt.
Thái Kiều Chi há miệng, đang muốn nói chuyện, lại bị Tiêu Tuệ đoạt trước.
"Con sẽ ở nhà." Tiêu Tuệ nói,"Đến lúc đó cổng thôn khẳng định có không ít người, con cũng không đi góp vui nữa, em dâu ba em đi đi, chăm sóc mấy đứa nhỏ một chút giúp chị là được rồi."
Thái Kiều Chi khuyên vài câu, phát hiện thái độ của Tiêu Tuệ vô cùng kiên quyết, cũng chỉ có thể buông tha, đi theo phía sau bọn nhỏ ra cửa.
Trên đường đi, Thái Kiều Chi có chút chần chừ đến gần bà cụ Mễ, hỏi: "Mẹ... Chị dâu hai gần đây có phải tâm tình không tốt lắm hay không?"
Bà cụ Mễ hừ nhẹ một tiếng: "Có khi nào tâm tình con bé tốt đâu? Có việc hay không có việc gì đều bày ra bộ mặt nhăn nhó như ăn phải mướp đắng ấy, không biết còn tưởng rằng mỗi người nhà chúng ta đều nợ con bé một trăm đồng đâu! Việc này con không cần quản, đến lúc đó mẹ tìm Húc Kiệt nói chuyện, để cho thằng hai tự mình đau đầu đi."
Bà cụ Mễ suy nghĩ rất thông suốt, bà đã sắp năm mươi tuổi, mà con cái của bà ai nấy đều đã có gia đình, cũng có con của mình rồi, đã đến lúc buông tay để cho bọn họ đi xây dựng cho gia đình nhỏ của mình rồi. Đôi khi, làm mẹ chồng mà quản quá nhiều, ngược lại còn khiến cho con dâu oán giận đâu, bà mới không lãng phí sức lực đi làm như vậy đâu! Bớt tức giận một chút bà còn có thể sống thêm hai năm nữa đâu!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play