Mễ Điềm Điềm ngủ chưa được mấy tiếng thì lại tỉnh dậy lần nữa, mặc quần áo và đi ra ngoài.
Trong phòng chính, bà nội đang nói chuyện cùng với bác gái cả, sắc mặt của Mễ Điềm Điềm tươi lên, lao về phía hai người.
"Bà nội! Bác gái cả!"
Ba người tụ lại cùng nhau thân mật một trận, sau đó Mễ Điềm Điềm thấy xấp vải đặt trên bàn, cô nhìn bà cụ Mễ với ánh mắt tò mò. Bà cụ Mễ cũng không giấu giếm cô, vui vẻ giải thích rằng tấm vải này là tiền bồi thường mà bà yêu cầu từ nhà bên cạnh. Tấm vải xô này không quá lớn, nhưng chắc cũng đủ để làm cho Mễ Điềm Điềm một chiếc áo trong và một chiếc quần đùi.
Khi Mễ Điềm Điềm nghe được tấm vải này dành cho mình, cô bắt đầu ngại ngùng và hôn lên mặt bà cụ Mễ mấy lần để bày tỏ cảm ơn, làm mặt của bà cụ ướt nhẹp.
Thái Tiểu Đào ở bên cạnh nghe xong liền cười tủm tỉm, sau khi biết mẹ chồng sẽ dùng mảnh vải này làm áo trong cho Mễ Điềm Điềm, bà chợt nhớ ra ở chỗ mình cũng có một tấm vải, chất liệu khá nhẹ và thoáng khí, bên trên có hoa văn hình hoa. Đây là lúc trước khi kết hôn, trong nhà đã chuẩn bị cho bà, nhưng với tuổi tác hiện tại của bà, đã không còn thích hợp để mặc nó nữa. Thay vì giữ dưới đáy hòm, chi bằng lấy ra đưa cho cháu gái nhỏ thì hơn.
Thế là bà đứng dậy, để hai người họ đợi bà một lát rồi vào phòng của mình, lúc sau bà bước ra với một tấm vải màu vàng nhạt, bên trên phủ đầy những bông hoa màu xanh nhạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT