Chỉ thấy đôi mắt của Mễ Điềm Điềm như sao sáng trong đêm đen, miệng mím chặt thành một đường mỏng, khắp cả khuôn mặt đều là mong đợi và kiên định, vẻ mặt như thế, thật sự rất khó để người ta nói ra lời từ chối.
Thái Tiểu Đào chần chờ.
Thấy vậy, bà cụ Mễ cười híp mắt, trêu ghẹo nói: "Chà, Điềm Điềm thực sự bỏ được sao, cháu muốn tặng tấm vải này cho bác gái cả của cháu à?"
"Đương nhiên rồi, Điềm Điềm muốn cùng bác gái cả trao đổi, không thể để cho bác gái cả chịu thiệt thòi quá lớn được!" Mễ Điềm Điềm nghiêm túc nói.
Thái Tiểu Đào bật cười thành tiếng, bà vẫn không muốn chiếm lợi ích của cô gái nhỏ này, bèn nghĩ ngợi rồi nói: "Bác gái cả cảm ơn ý tốt của Điềm Điềm. Thế nhưng, bác gái cả là người lớn, còn Điềm Điềm là trẻ con, tấm này vải đối với Điềm Điềm thì vừa vặn, nhưng không đủ lớn để bác gái cả dùng, cho nên cứ giữ lại cho Điềm Điềm đi, làn da của trẻ con mềm mại, mặc vào là vừa vặn."
Đây thực sự là lời thật, kích thước của tấm vải xô này đối với một người trưởng thành mà nói, quả thực không đủ. Nếu Thái Tiểu Đào có con, còn có thể cắt tấm vải xô này để làm tã, nhưng bà...
Nghĩ đến đây, bà cụ Mễ cũng không khỏi đắn đo, không biết có nên để con dâu lớn nhận đồ hay không. Nếu nhận cái này, chẳng phải làm cho lòng người càng thêm khó chịu sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play