Dung Cửu Tiêu với vẻ thâm trầm nói: “Tử Hà Lâm cũng có dân bản địa, bọn họ vốn có lãnh thổ riêng, người ngoài không dễ gì chọc vào được.”
Đi qua con đường quanh co gập ghềnh, phía trước lại xuất hiện tia hy vọng, vượt qua trận trúc lớn như vậy, trước mắt đột ngột rộng mở, lại là một mảnh linh dược điền mênh mông vô tận.
Lạc Thanh Liên lập tức kinh ngạc không thôi, ngửi thấy mùi hương thanh nhã trong không khí, nói: “Nơi này thật sự quá lợi hại đi!”
Một mảnh linh dược điền lớn đến vậy, vậy mà đến bây giờ vẫn chưa có ai phát hiện, quả thật có bản lĩnh.
Hơn nữa, linh thảo không chỉ được gieo trồng mà còn được chăm sóc rất tốt, chất lượng từ trung đến thượng, người gieo trồng những linh thảo này nhất định là một cao thủ có linh căn hệ mộc thân hòa với thực vật.
Kim Mãn Đa cũng ngây người nhìn, rất lâu cũng không thốt nên lời.
Một nam tử tuấn tú mặc pháp bào màu xanh tím của dược sư từ trong linh điền bước ra, khuôn mặt ôn hòa nhìn Kim Trục Lưu, lại đánh giá những người khác một lượt, nói: “Trục Lưu, đây là bằng hữu của đệ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play