Nghe vậy, Cẩm Hoa thật ra không mấy để tâm, vừa nghịch một cây cỏ bên cạnh vừa nói:
“Chuyện này cũng không có gì phải lo lắng, thế tử đã rời nhà ba bốn năm, đến giờ vẫn không ai tìm được tung tích, bên cạnh chỉ mang theo một đồng tử hầu hạ, gia tộc hiện tại cũng không quản nổi hắn nữa rồi.”
Lạc Thanh Liên kinh ngạc:
“Lời này từ đâu ra vậy?”
Cẩm Hoa nhìn cậu, nói:
“Thế tử xưa nay không phải loại người hay ức hiếp người khác, chuyện hắn không muốn làm, có ép thế nào cũng vô ích. Trước đây, tộc Nghiêu Thiên và Dung tộc định gán Nghiêu Thiên Thuấn Nhật làm vị hôn thê của ngài, chuyện đó hoàn toàn chọc giận thế tử. Cuộc hôn nhân ấy là do trưởng lão trong tộc thừa dịp hắn bị trọng thương mà định đoạt. Sau khi thế tử biết chuyện, mặc kệ thân thể còn đang bị thương, liền lao đến tổ từ (nhà tổ tiên) xé bỏ hôn thư, sau đó một đường đánh giết xông ra ngoài, rời khỏi Dung tộc. Ngài ấy còn ngang nhiên tuyên bố nếu còn lần nữa, ngài sẽ hoàn toàn cắt đứt quan hệ với Dung tộc. Vì thế, các trưởng lão trong tộc mới tạm thời im lặng không dám động đến ngài ấy.”
Lạc Thanh Liên nghe xong, trợn tròn mắt, cả người ngây ra như phỗng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play