“Vậy thì tiên sinh cứ yên tâm, chuyện đăng ký định cư ở thôn, ta sẽ lo liệu ngay khi quay về. Tiên sinh có đại ân với thôn Bách gia bọn ta, thật sự là ân tình không thể quên. Cả thôn ai cũng biết ơn ngươi, Dụ tiên sinh à.” Sau cuộc trò chuyện với Dụ Thức Uyên, sự kính phục trong lòng Tần Dương lại càng sâu sắc. Giờ ai chẳng mơ được ngoi lên nơi cao sang, vậy mà Dụ tiên sinh không chỉ không chê dân quê nghèo khó, mà còn bằng lòng tiếp tục làm thầy giáo cho đám nhóc trong thôn, đúng là phúc phần của cả thôn.
Dụ Thức Uyên mặt dày nhận lời khen của Tần Dương. Thật lòng mà nói, mấy ngày nay y đã nghĩ rất kỹ. Giữa y và Lâm A Tú, mãi mãi vẫn luôn tồn tại một khoảng cách. Xét đến cùng, là bởi chính y vẫn chưa thể buông bỏ hết, vẫn luôn có điều lấn cấn trong lòng. Hơn nữa, trong mắt Lâm A Tú, có lẽ y mãi mãi chỉ là một “thầy giáo” mà thôi.
Thế nên, Dụ Thức Uyên mới quyết định, dựa vào mối quan hệ với Tần Dương để quay lại thôn, cũng xem như là dùng một thân phận mới để tiếp tục xuất hiện trước mặt Lâm A Tú.
Mà “bài học đầu tiên” trong cuộc sống mới ấy, chính là phải rèn cái mặt cho đủ dày. Học được không ít “chiêu” từ Tần An, Dụ Thức Uyên khẽ gật đầu, rồi nghiêng đầu nhìn sang đôi mắt long lanh lấp lánh của Tần Dương đang nhìn mình, trong lòng bỗng thấy hơi lúng túng.
Bạch Tu Niên lôi con vịt và con gà to nhất trong nhà ra làm thịt, cậu nhúng qua nước nóng rồi ngồi bên chậu chậm rãi vặt lông. Hai người phụ trách việc nặng trong nhà thì cầm câu đối. Trần Độ đứng trên ghế, còn Bạch Ngộ Tuế ở bên dưới giúp ngắm xem có lệch không. Sau khi dán xong câu đối ngoài cửa, bếp lò, ổ gà, chuồng vịt cũng dán thêm mấy tờ giấy đỏ nho nhỏ, cầu chúc năm mới yên lành thuận hòa.
Hai người làm xong thì vỗ tay phủi phủi, lại bắt đầu “giành” luôn phần việc trong tay Bạch Tu Niên, mỗi người ôm một con, đẩy cậu sang một bên. Bị chen đến mức không có đất dụng võ, Bạch Tu Niên bật cười bất lực, dạo này hai người này đúng là càng lúc càng lộng quyền.
Bạch Tu Niên rửa tay, trong lòng thầm nhủ: Tết đến nơi rồi, còn bao nhiêu việc phải làm. Dù bây giờ vẫn còn sớm, nhưng chỉ riêng mâm cơm tất niên tối nay cũng đủ loay hoay mất mấy canh giờ, chưa kể còn bao nhiêu thứ nghi thức phải tươm tất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT