“À đúng rồi, ta còn chưa hỏi sinh nhật ngươi là khi nào, để sau này còn chuẩn bị cho đàng hoàng.” Hai người cùng ngồi xuống đất, Bạch Tu Niên đột nhiên nhớ ra trước giờ mình chưa từng để ý đến mấy chuyện này. Nhưng đã ở bên nhau rồi thì dù sự bình dị là tốt, nhưng những bất ngờ nho nhỏ thi thoảng vẫn là điều không thể thiếu. Dù sao muốn tình yêu kéo dài thật đẹp, cũng cần phải dồn nhiều tâm ý.
“Vào khoảng thời gian đầu xuân.” Trần Độ được sinh ra vào mùa xuân, nên trong lòng vẫn luôn cảm thấy a ma mình đã chịu nhiều vất vả. Giữa mùa đông giá lạnh mà phải mang thai một đứa bé, ở yên một chỗ thì khó chịu, ra ngoài lại sợ bị ngã. Mặc dù rất quý đứa con này, nhưng cuối cùng ông ấy vẫn không thể ở lại cùng con,
Thấy nét mặt Trần Độ có phần khác lạ, Bạch Tu Niên hé môi định nói gì đó rồi lại thôi. Dù cả hai là vợ chồng, nhưng có những lúc, chuyện riêng tư tuyệt đối vẫn cần được tôn trọng.
“Hái ít trái cây mang ra ngoài nhé? Bữa trưa ăn hơi đầy bụng.” Thấy sắc mặt Trần Độ đã khá hơn, Bạch Tu Niên liền đưa ra đề nghị. Trong không gian đều là mùa xuân, nhưng lúc vào hai người vội quá, chưa kịp thay y phục cho thoải mái, giờ ai nấy đều toát mồ hôi, Bạch Tu Niên liền nới cổ áo ra một chút, sợ lát ra ngoài trúng gió thì khổ.
“Được, ta sẽ mang cái ghế lười ra cho ngươi nằm một chút, ngoài trời nắng ấm lắm.”
Nghe nam nhân kia đề nghị như vậy, Bạch Tu Niên lập tức gật đầu đồng ý, cậu đã muốn nằm ườn dưới nắng ấm từ lâu rồi, sau đó ai gọi cũng không dậy.
Để hai đứa nhỏ chơi đùa với Đại Phú trong sân, Lâm A Tú đặt một ly trà nóng đến trước mặt Dụ Thức Uyên. Khói mỏng nhẹ bốc lên, từ từ cuốn theo hơi nóng tỏa ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT