Nhân lúc không ai để ý, Bạch Tu Niên lôi thẳng Trần Độ vào phòng, còn chưa kịp đóng cửa đã dúi sát cả gương mặt mình lại gần nam nhân còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Cậu đứng kiễng chân, đôi mắt long lanh chớp chớp nhìn thẳng vào mắt đối phương. 
“Ngươi nhìn xem, ta có gì khác không?” Nhưng có vẻ Bạch Tu Niên cũng nhận ra mình đứng quá gần khiến đối phương khó nhận ra, cậu lập tức lùi về sau một chút để Trần Độ có thể nhìn rõ mặt mình hơn. 
Trái tim Trần Độ vừa hạ xuống rồi lại nhấp nhổm lại, mặt đỏ bừng, tim đập loạn xạ nhìn vào gương mặt Bạch Tu Niên. Càng nhìn càng thấy vợ mình thật sự đẹp muốn xỉu. Lông mày, đường nét gương mặt, đôi mắt sáng rực kia… Như một tia nắng xuyên thẳng vào tim hắn vậy.
“Nè, ta đang hỏi ngươi đó.” Bạch Tu Niên bắt đầu sốt ruột, giờ đang cần xác nhận chuyện ấn ký, mà sao người kia cứ đơ ra như tượng thế kia, không chịu phối hợp gì hết! 
Trần Độ ngơ ngác gật đầu, khẽ quay mặt sang một bên, đưa tay che lấy tai mình đang đỏ ửng, lắp bắp bật ra lời nói đầy xấu hổ trong lòng: “Tu Niên… Bây giờ ngươi càng ngày càng xinh đẹp.”
Bạch Tu Niên ngẩn ra một lát, sau đó gương mặt đỏ ửng lên bởi lời khen bất ngờ kia. 
“Đừng giỡn nữa, ý ta hỏi là ấn ký hình mây trên trán ta có thay đổi không ấy. Lần đầu chúng ta gặp nhau, ngươi có nhớ nó trông thế nào không? Giờ nhìn lại xem, có đậm màu hơn không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play