Từng chiếc sủi cảo trắng trắng tròn trịa không ngừng nhấp nhô trong nồi nước sôi sùng sục. Sau khi đổ thêm nước vào, cậu đậy nắp lại, đợi thêm một lát là có thể vớt ra rồi.
Quay người lại, Bạch Tu Niên lấy ra từ trong tủ ba cái tô lớn, xếp ngay ngắn trên kệ bếp. Một tay cậu nhấc nắp nồi lên, hơi nước lập tức ập thẳng vào mặt khiến mắt cậu mờ đi một lúc, đợi màn sương mờ tan bớt mới thấy rõ mấy chiếc sủi cảo căng tròn bên trong đang thi nhau nổi lềnh lềnh trên mặt nước.
“Đến mang sủi cảo ra bàn nè!” Mùa đông phải có một bát sủi cảo nóng hổi thế này mới gọi là trọn vị. Bạch Tu Niên ôm bát trong tay, hai tay cũng vì hơi ấm trở nên hồng hào. Hai má phúng phính phồng lên từng nhịp khi cậu nhai bánh, cả người lâng lâng tận hưởng cảm giác dễ chịu ấy.
“Hôm nay làm không đủ rồi, lần sau ta làm thêm vài nhân khác, đảm bảo ai ăn cũng mê." Bây giờ mới thấy sủi cảo là món biến hóa đa dạng như vậy, nào là chiên, hấp, luộc, lại còn bao nhiêu loại nhân khác nhau, mỗi loại đều mang hương vị riêng biệt. Chỉ tính chuyện chọn nhân thôi mà cũng đáng để nói cả một buổi! Mà nói đi cũng phải nói lại, khoản chế biến đồ ăn này đúng là sở trường của Bạch Tu Niên.
“Sủi cảo còn có cách ăn khác nữa hả?” Từ sau khi theo Dụ Thức Uyên học chữ, Bạch Ngộ Tuế trở nên cực kỳ tò mò, cái gì không biết là nhất định phải hỏi cho bằng được.
“Có chứ, còn có sủi cảo hấp nữa, nhưng hấp thì phải chấm sốt, mình có thể tự pha được. Rồi có cả sủi cảo chiên nữa, món nào cũng ngon hết.”
“Vậy khi nào thì mình được ăn hả anh?” Quả nhiên là cứ động đến chuyện ăn là bao nhiêu quyết tâm học hành đều tan thành mây khỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT