Khi vụ lúa cuối cùng trong năm vừa thu hoạch xong, cũng là lúc khoảng thời gian nhàn nhã cuối cùng trước thềm năm mới lặng lẽ ghé đến.
Bạch Tu Niên quấn mình trong chiếc áo bông dày cộm, nheo mắt nằm thoải mái trên chiếc ghế dựa đặt giữa sân. Bình thường hễ rảnh rỗi một chút, cậu lại thích mày mò làm mấy thứ giúp nâng cao chất lượng cuộc sống, như chiếc ghế nằm này chẳng hạn, hay chiếc xích đu trong không gian đã được hoàn thiện từ lâu.
Đúng lúc Bạch Tu Niên đang tận hưởng ánh sáng mặt trời và thẩm cảm thán ánh sáng thật đáng quý thì tiếng bước chân dồn dập từ bên ngoài truyền đến. Còn chưa kịp bước vào sân, giọng nói quen thuộc của Bạch Ngộ Tuế đã vọng đến:
“Anh ơi, ta về rồi.” Sau cánh cửa là gương mặt tuấn tú với chút bầu bĩnh đáng yêu. Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, không chỉ cái nóng gay gắt của mùa hè đã lùi xa, mà cả vóc dáng của hai anh em Bạch Tu Niên và Bạch Ngộ Tuế cũng cao lên trông thấy.
Tuy Bạch Tu Niên chỉ cao thêm một chút xíu, nhưng với một người có tâm hồn hiện đại như cậu thì chỉ cần cao thêm một phân thôi cũng đã tràn đầy hy vọng rồi.
“Sao hôm nay về sớm vậy?” Hình như cậu bé này mới đi không lâu, giờ mặt trời đang lúc ấm áp nhất, chắc cũng chỉ tầm hai giờ chiều thôi nhỉ.
“Tiên sinh nói hôm nay là ngày Lập Đông, kêu ta về sớm để chuẩn bị gói sủi cảo ăn.” Vừa trả lời, Bạch Ngộ Tuế vừa cẩn thận ôm sách bước vào trong nhà, sau khi đặt gọn gàng lên kệ còn dùng tay lau vài cái rồi mới đi ra sân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT