“Tu Niên, lớn rồi này.” Khác với người còn đang đắm chìm trong giấc mộng phát tài là Bạch Tu Niên, Trần Độ vào không gian rồi cũng không làm phiền cậu mà tự đi dạo một vòng. Bạch Ngộ Tuế thì như thường lệ, lại lững thững ra bờ ao.
Vì vậy lúc Trần Độ phát hiện mấy trái dưa hấu mà Tu Niên vẫn hay nhắc đến đã chín to, liền không nhịn được mà lên tiếng gọi.
“Có chuyện gì vậy?” Bạch Tu Niên vừa trả lời vừa đếm xong đồng bạc cuối cùng mới thong thả đứng dậy nhìn về phía Trần Độ. Nam nhân trước mắt đang chăm chú nghiên cứu một bãi dưa hấu tròn lẳn, vỏ xanh mướt.
Dưa hấu?!
Bạch Tu Niên lập tức mừng rỡ, nhưng vẫn cẩn thận đặt chỗ bạc xuống.
Cậu vội đến bên cạnh Trần Độ, chẳng nói chẳng rằng đã co ngón tay lại gõ lóc cóc lên mấy trái dưa.
Thật ra cậu cũng không biết chọn dưa như thế nào, nhưng thấy ở mấy quầy dưa người ta toàn gõ như thế, nên giờ hành động này trở thành nghi thức không thể thiếu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT