Mùa đông năm nay, tuyết rơi muộn, gần cuối năm mới có trận tuyết đầu tiên.
Đàm Khê Nguyệt cuộn mình trong chiếc chăn bông ấm áp, trở mình. Cô muốn xem bên ngoài tuyết rơi lớn đến mức nào, nhưng lại không nỡ rời khỏi chiếc ổ chăn ấm cúng.
Từ trường học về nhà mất hơn hai giờ lái xe, hôm qua họ về đến nhà đã rạng sáng. Suốt thời gian này, cô bận rộn với dự án nên không được ngủ ngon. Tối qua, khi tắm xong cô đã buồn ngủ rũ rượi, nằm xuống giường là ngủ thiếp đi. Trong cơn mơ màng, cô hình như còn nghe thấy anh sấy tóc cho mình, nhưng không thể nào tỉnh hẳn được, cứ thế ngủ một mạch đến tận bây giờ.
Ngủ ở đâu cũng không thoải mái bằng ở nhà. Ký túc xá ở trường, mùa hè thì nóng không chịu nổi, đến mùa đông lại lạnh như hầm băng, phải đắp hai cái chăn dày mới ấm. Hai năm trước, anh mua một căn nhà nhỏ gần trường, nhưng nếu anh không đến, cô cũng ít khi qua đó ở. Căn nhà hơi rộng, cảm giác trống trải, một mình cô ngủ không ngon, thà ở lại ký túc xá còn hơn.
Đàm Khê Nguyệt đưa tay lấy chú cún nhồi bông màu đen đặt cạnh gối, cọ cọ má vào bụng nó rồi lại mơ màng nhắm mắt lại. Cô muốn ngủ thêm một chút nữa, thời tiết âm u và lạnh lẽo thế này thích hợp nhất để ngủ nướng. Cửa phòng vang lên một tiếng động nhỏ. Đàm Khê Nguyệt vùi mặt sâu vào trong chăn, nhắm mắt chặt hơn.
Mé giường hơi lún xuống. Đàm Khê Nguyệt không muốn để hàng mi của mình run rẩy quá rõ, nhưng dường như cô không thể kiểm soát được. Hơi thở ấm áp của anh từ từ tiến lại gần, chỉ dừng ở phía trên cô, không lại gần thêm nữa.
Hơi ấm nhẹ nhàng lướt qua má cô, khóe mắt, và bên môi…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play