Những bông tuyết bay lả tả rồi dần to hơn, rơi xuống hai người. Anh đến gần, vứt bỏ hành lý trong tay, ôm cô vào lòng, ôm thật chặt.
Đàm Khê Nguyệt giấu mặt vào lồng ngực vững chắc của anh, hai tay vòng lấy eo anh, dùng lực ôm lại tương tự.
Hai người ôm nhau thật lâu, bông tuyết bay trong gió thành những lông ngỗng trắng xóa.
Lục Tranh xoa xoa mái tóc dài xõa tung của cô, kéo mũ áo khoác lông vũ của cô trùm lên đầu cô. Đàm Khê Nguyệt dụi nước mắt vào chiếc áo khoác của anh, ngẩng đầu nhìn anh, hốc mắt ửng đỏ vẫn còn rưng rưng, ngay cả khóe mắt cũng đỏ hoe. Lục Tranh nâng mặt cô lên, cúi xuống, hôn lên đôi mắt cô, rồi từ từ di chuyển xuống dưới, ngậm lấy khóe môi cô.
Nụ hôn vội vã và sâu thẳm, hơi thở nóng hổi hòa quyện thành làn sương trắng, bao bọc lấy màn đêm lạnh lẽo và tĩnh mịch.
Đàm Khê Nguyệt bị anh ôm ngang eo nhấc lên người. Cô ôm cổ anh, lẩm bẩm nói: “Gọi em một tiếng nữa đi.”
Môi Lục Tranh dán vào môi cô, khẽ động, thử lại lần nữa phát ra âm thanh. Lần này lại giống như vô số lần trước, như có thứ gì đó bóp chặt lấy cổ họng, không có bất kỳ âm thanh nào phát ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT