Đàm Khê Nguyệt dùng gáo múc từng gáo nước từ lu, cẩn thận đổ lên lưng anh. Những bọt nước trong suốt lăn dài theo từng đường nét cơ bắp săn chắc. Đôi mắt cô bị những bọt nước phản chiếu ánh cầu vồng, nhìn chằm chằm một cách hơi thất thần.
Lục Tranh đứng dậy, lau nước trên mặt rồi nghịch ngợm hất về phía cô gái đang ngẩn ngơ.
Đàm Khê Nguyệt cảm nhận những hạt nước mát lạnh dính vào mắt, kéo cô tỉnh khỏi dòng suy nghĩ miên man. Cô bực mình vì anh cứ trêu chọc mình, liền đưa chân ra, dậm mạnh vào vũng nước nông bên cạnh anh. Cô vội vàng lùi lại một bước, nước bắn tung tóe, tất cả đều rơi vào mắt cá chân đã xắn ống quần của anh. Hàng mi Đàm Khê Nguyệt cong cong, cười đầy khiêu khích và đắc ý.
Lục Tranh lại tiến gần hơn một bước. Đây là lần đầu tiên cô thoải mái như vậy trước mặt anh.
Đàm Khê Nguyệt nhìn sự u ám trong mắt anh, thu lại nụ cười, lách qua anh: “Em đi nhà anh Thời Tự một chuyến, lát nữa về ngay.”
Cũng không biết là cô đang nói với ai.
Đàm Khê Xuyên nằm vật ra đống ngô, đang thở hồng hộc như sắp chết. Anh ấy lúc trong giấc mơ bị vợ mình dùng que cời lửa gõ tỉnh, rồi lại bị que cời lửa đuổi theo phía sau, một mạch không ngừng nghỉ bẻ xong hơn một mẫu ngô, bây giờ anh ấy chỉ muốn chết quách đi cho rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT