Ngụy Đình bê hai chậu mẫu đơn trắng về nhà, vừa vào nhà đã vui vẻ đi tìm bà nội và mẫu thân hắn, tặng cho mỗi người một chậu.
Ngụy lão phu nhân và Ngụy phu nhân đều cực kỳ vui mừng, nhìn hoa trước mắt, không khỏi kéo tay Ngụy Đình khen: “Chỉ có con biết hiếu kính chúng ta.”
Ngụy lão gia đến đây nghe thấy câu này, khẽ nhíu mày, hỏi: “Hôm nay vừa không phải ngày nghỉ cũng không phải ngày lễ, sao con lại về nhà được?”
Người Ngụy Đình cứng đờ, lúc này mới nhớ mình trèo tường ra ngoài.
Có điều Ngụy Đình trốn học quen rồi, đã rèn được bản lĩnh nói dối không đỏ mặt: “Con nhìn qua cửa sổ thấy bên ngoài có mẫu đơn trắng thuần, nhớ bà nội và mẫu thân thích nên đã xin trường học nghỉ nửa ngày, ngày mai con sẽ về trường học.”
Nhưng Ngụy lão gia cũng có kinh nghiệm ứng phó trốn học, hắn nheo mắt hỏi: “Thế ư? Thế thì phải làm đủ bài tập về nhà mới được, người đâu, đến phủ Địch tiên sinh một chuyến, hỏi xem bài tập giao cho thiếu gia hôm nay là gì?”
Chân Ngụy Đình mềm nhũn, vì thế hôm sau phải khập khiễng đi học.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT