Đường phu nhân hơi sửng sốt, “Thực vật? Cái này có ích gì?”
Đường huyện lệnh ở bên cạnh cười hả hê: “Chẳng có ích mấy, còn không phải là mấy bông hoa thôi sao? Cho dù muội có trồng được một bông hoa thì nó cũng chẳng đáng bao nhiêu tiền.”
Đường huyện lệnh nói tới đây thì hơi sửng sốt, mà ánh mắt của Đường phu nhân đã sáng lên, vỗ tay cười nói: “Ai bảo vô ích, phải xem muội trồng được hoa gì đã, muội biết trồng hoa gì?”
Mãn Bảo cũng phản ứng lại, “Phải rồi, muội nhớ hoa trên phố rất đắt, có điều hình như cũng khá khó bán, muội cũng không rảnh lên phố bày quán bán hoa.”
Mãn Bảo ngẫm nghĩ, nói: “Hoa khác thì chưa chắc chắn, nhưng riêng hoa lan thì muội trồng được.”
Hoa lan trong viện bọn họ rất đẹp, ngay đến Trang tiên sinh cũng thích, cho nên Mãn Bảo đã sớm quyết định qua một thời gian nữa sẽ tách cây hoa lan trong viện cho vào chậu, để một chậu đẹp nhất trong thư phòng Trang tiên sinh.
“Hoa lan à,” Đường phu nhân không khỏi ngồi thẳng dậy, cười hỏi: “Hoa lan cũng có rất nhiều loại, bây giờ muội đang trồng loại nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play