Mãn Bảo xoay người định chạy, nhưng Trang tiên sinh cũng đã nhìn thấy cây thang đặt ở góc tường, ông giơ tay túm chặt cổ áo của Mãn Bảo, cả giận nói: “Về phòng chép một lần quyển ‘Nghi Lễ’ cho ta!”
Mắt Mãn Bảo suýt thì rớt ra ngoài, la lên: “Tiên sinh, bọn con không mang theo ‘Nghi Lễ’.”
“Ta đi mượn cho con, ở chỗ Lan tiên sinh có.”
Mãn Bảo muốn khóc, bé lập tức quay đầu nhìn hai sư đệ của bé.
Bạch nhị lang co đầu rụt cổ như con chim cút, Bạch Thiện Bảo cũng đáp lại một ánh mắt thương mà không giúp được gì.
Mãn Bảo không sợ chép sách, nhưng lại sợ chép ‘Nghi Lễ’, không nói nội dung của nó phức tạp khó hiểu, ngay cả chữ cũng rất khó viết, một quyển nghi lễ mười ba chương, chép xong thì tóc bé cũng rụng hết rồi.
Tuy rằng bé cũng hay bị phạt chép sách, nhưng đây là lần đầu tiên bị phạt chép cả một quyển ‘Nghi Lễ’, mà lần này Trang tiên sinh rất kiên quyết, còn viết thư đưa cho Chu tứ lang, bảo hắn đi đến giao lộ tìm người đưa thư đến nhà họ Lan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play