Đường huyện lệnh nhìn thiếu nữ quen mặt kia, không khỏi chắp tay đi đến bên tường, ngẩng đầu nhìn bé, “Tiểu nương tử này cũng to gan thật, ngươi đang nhìn gì đó?”
“Xem mọi người xử lý số rau đó như thế nào ạ,” Mãn Bảo hỏi, “Mọi người định nhổ hết nó đi ạ?”
Đường huyện lệnh quay đầu nhìn số rau mới nhủ trong vườn kia, cạn lời một lúc rồi mới nói: “Bọn ta đâu có rỗi hơi làm việc ấy, nhưng mà mấy đứa, không được chui sang bên này biết chưa?”
Mãn Bảo gật đầu, bảo đảm: “Chúng tôi là lương dân đấy ạ.”
Đường huyện lệnh nghi ngờ nhìn bé, làm gì có lương dân nào lại bắc thang đi nhìn trộm vườn nhà hàng xóm?
Một nha dịch bỗng chạy như bay tới bẩm báo, “Đại nhân, thợ xây bên kia nói bọn họ còn đang phải sửa vườn của Vương gia, tạm thời không có nhân lực đi lấp tường bên này, ngài xem...”
Đường huyện lệnh “xuýt” một tiếng, thấy hơi đau răng, hắn khẽ khoát tay nói: “Được rồi, lui xuống đi, bảo người lấp tạm chỗ tường sụp, chất đá lên, trước cứ ngăn không cho người khác vào rồi lại tính.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play