Ngay cả Ân lão phu nhân cũng không khỏi trừng mắt nhìn Mãn Bảo, nhưng Ân Hoặc vẫn không để ý đến bà.
Bạch Thiện không nhịn được nói: “Không phải trường học đã lên kế hoạch lễ trùng dương đi leo núi sao? Hôm nay ngươi còn nói với bọn ta là cũng muốn đi mà, nếu vết thương của ngươi không khỏi thì làm sao đi được? Ngươi đã từng đi leo núi bao giờ chưa?”
Bạch nhị lang nói: “Chắc chắn là chưa.”
Ân Hoặc hơi nghiêng đầu nhìn bọn họ.
Ba người thấy có vẻ có hy vọng, lập tức nói: “Núi ở gần kinh thành khá đẹp, lại vào tiết trời mùa thu trong lành, ven đường còn có các loại hoa dại côn trùng nữa, chắc chắn là tuyệt vời lắm.”
Bạch nhị lang vốn đang tìm lý do, vừa nghe Mãn Bảo nói vậy thì run lên một cái, “Côn trùng có gì hay chứ?”
“Bươm bướm cũng là côn trùng mà,” Mãn Bảo nói: “Ngươi đã từng bắt bướm chưa? Đến lúc đó ta có thể làm cho ngươi một cái vợt, chúng ta đi bắt bướm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT